Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão (Bản Dịch Full)

Chương 796 - Chương 796. Nếu Như Thành Công Thì Sức Ảnh Hưởng Nhất Định Là Sẽ To Lớn 1

Chương 796. Nếu như thành công thì sức ảnh hưởng nhất định là sẽ to lớn 1 Chương 796. Nếu như thành công thì sức ảnh hưởng nhất định là sẽ to lớn 1

Tống Sở có chút bất ngờ, không nghĩ đến bọn họ lại sẽ đến mời mình gia nhập hội học sinh.

“Xin lỗi, trong tầm tay tôi rất nhanh sẽ có chuyện phải làm nên sẽ vô cùng bận rộn, các lớp học tôi đều phải xin nghỉ, hội học sinh bên này tôi không có thời gian tham gia đâu.”

Gần đây cô đã chuẩn bị kỹ càng về phương pháp nghiên cứu sửa đổi hạt giống của cây bắp, chuẩn bị tiến hành làm thí nghiệm.

Dịch thể gien sửa đổi ruộng nương và tăng sản lượng, cô cũng đã nghiên cứu rồi, nhưng lại phát hiện bay giờ có không ít các loại thực vật không đạt yêu cầu về nguyên liệu tinh chế, vì vậy cô phải lùi lại để tiến một bước lớn, chuẩn bị nghiên cứu xuất hiện ra một loại phân bón hóa học giúp tăng sản lượng.

Hơn nữa còn phân phối một loại sửa đổi ruộng nương, thuốc nước làm gia tăng chất lượng các loại khoáng chất có ở trong đất, muốn đẩy mạnh ba hạng mục nghiên cứu cùng lúc, cô căn bản không có thời gian và sức lực mà lại chia tâm trí ra để đi làm chuyện khác.

Hai người nghe thấy lời này của Tống Sở cũng có chút tiếc nuối.

Bành Kiến Quốc suy nghĩ một chút rồi nói: “Bạn học Tống, bạn là trạng nguyên của kỳ thi vào trường đại học lần này, chúng tôi thật sự rất hy vọng bạn có thể gia nhập vào hội học sinh.”

“Nếu như bạn bận rộn, thì có thể không cần phải đi quản lý vấn đề tổ chức, có việc cần đến bạn nếu như bạn có thời gian thì cứ tham gia, còn nếu không thì không đi cũng được.”

“Không sai, ban đối ngoại của chúng ta rất cần người tài giỏi như bạn học Tống như bạn vậy, cũng không có liên quan đến việc bạn làm thí nghiệm nên không có thời gian đâu, lúc rảnh rỗi tham gia vào hoạt động của chúng tôi là được.” Trưởng ban của ban đối ngoại Diệp Kính cười nói.

Trước đó hiệu trưởng Chu vẫn cứ luôn dặn dò, tốt nhất là phải mời được Tống Sở gia nhập vào ban đối ngoại, anh ta cũng rất tò mò cô có điểm nào có thể làm cho hiệu trưởng Chu xem trọng như vậy.

Tối ngày hôm qua lúc ăn cơm anh ta vô ý nhắc đến một câu, cha của anh ta đã đặc biệt kích động bảo anh ta phải cố gắng xây dựng mối quan hệ thân thiết với Tống Sở, hơn nữa còn bày tỏ việc mời cô gia nhập vào ban đối ngoại của bọn họ chắc chắn là một sự lựa chọn chính xác, hiệu trưởng Chu mà giới thiệu thì chắc chắn không sai.

Anh ta lại sửng sốt, hỏi đến một chút thì mới biết, thì ra Tống Sở chính là người có khả năng và tài ăn nói đều rất xuất sắc mà trước kia cha anh ta đã từng nói qua, là một đồng chí nữ làm cho thương nhân nước ngoài đều không thể không nhượng bộ được.

Cha của anh ta là một trưởng khoa của bộ đối ngoại, cũng là cấp dưới của bộ trưởng Tống Ích, trước đó còn xúc động bộ trưởng của bọn họ còn muốn đào một đồng chí trẻ tuổi, nhưng mà lại thất bại.

Anh ta lúc ấy còn suy nghĩ, vị đồng chí nò lại xuất sắc như vậy, thậm chí ngay cả lời mời của bộ trưởng Tống cũng từ chối được.

Nhưng thật sự là không nghĩ đến cuối cùng lại chính là trạng nguyên mới nhất của bọn họ, là hoa khôi của trường bọn họ, vì vậy xế chiều ngày hôm nay lập tức kêu hội trưởng cùng đi tìm Tống Sở.

Hai người đều nói như vậy, Tống Sở cũng không từ chối nữa, năm đó lúc cô học đại học, rất nhiều thời gian cũng là vùi đầu vào chuyện học tập và trong chuyện nghiên cứu, cơ bản rất ít khi tham gia vào hoạt động của trường.

Bây giờ làm lại một lần nữa, đợi sau khi hoàn tất xong việc nghiên cứu, thì lại sẽ có thời gian rảnh rỗi thì có thể tham gia nhiều vào việc thử nghiệm một chút.

“Vậy thì cũng tốt, tôi đồng ý gia nhập vào hội học sinh, tôi nếu có thời gian rảnh rỗi sẽ đến tham gia vào các hoạt động của hội học sinh và của trường học.” Cô tỏ ý.

Hai người Diệp Kính vui mừng nói: “Vậy thì thật sự là quá tốt rồi.”

“Bạn học Tống, bạn tham gia vào ban đối ngoại của chúng tôi đi, có chuyện hoặc là hoạt động, tôi cũng sẽ thông báo cho bạn biết, bạn có thể xem thử thời gian của mình, bạn có thể lựa chọn tham gia hoặc là không.” Anh ta cố gắng nói thêm.

Tống Sở gật đầu trả lời: “Có thể.”

Diệp Kính hỏi: “Vậy thì trước hết chúng ta cùng nhau đi đến hội học sinh điền đơn được không?”

“Được.”

Tống Sở cùng với hai người đi đến hội học sinh để điền một tờ đơn, chính thức gia nhập vào ban đối ngoại.

Hai người còn đã gọi cho người ở hội học sinh đến, chia nhau giới thiệu lẫn nhau cho Tống Sở.

Lúc diễn thuyết ở hội nghị của học sinh mới, những người này cũng tham gia, đây vẫn là lần đầu tiên tiếp xúc với Tống Sở ở khoảng cách gần như vậy.

Bình Luận (0)
Comment