"Tống, điều kiện này tôi đồng ý." Trước đây nguyên nhân ông ta chọn Lư Nghĩa Kiệt bởi vì đối phương có thể cho bọn họ một ít lợi ích và chỗ tốt.
Nhưng đối với bọn họ giá trị của những lợi ích này so sánh với kĩ thuật trong tay Tống Sở chỉ là nhỏ nhặt không đáng kể.
Đến lúc đó ông ta cũng có thể đàm phán những vấn đề này với người của Bộ chiêu thương do Tống Sở chỉ định, đổi ai mà chẳng được.
Huống hồ ai bảo cái tên Lư gì đó đắc tội với Tống Sở, cái gì mà nhìn không vừa mắt ông ta không tin đâu, nhất định là hai người này có mâu thuẫn riêng.
Nhưng mà từ chuyện này ông ta đã nhìn ra, Tống Sở quả thực rất tùy hứng.
Đổi thành ông ta, nhất định sẽ đưa ra một điều kiện có lợi, quả nhiên vẫn còn là một chuyên gia chế thuốc trẻ tuổi, chứ không phải một thương nhân, bằng không ông ta có khả năng lại phải cắt thịt rồi.
Tống Sở đã biết Brown căn bản không có tâm tư thâm sâu gì, dù sao bên cạnh còn có hai đối thủ đang nhìn chằm chằm đấy.
Cô khẽ cười nói: "Ngài Brown, quyết định tới đây đầu tư xây nhà máy của các ông nhất định là đúng đắn, ngoại trừ hai chỗ tốt vừa rồi, nhân khẩu ở chỗ chúng tôi đông đảo, thị trường cũng rất to lớn và có tiềm lực vô hạn."
"Đến lúc đó có thể giúp các ông tiêu thụ phần lớn thuốc, từ điểm này có thể nhìn ra, các ông kiểm được rất nhiều." Cô cũng không nói quá.
Người bệnh uống thuốc là chuyện rất bình thường, ví dụ như cảm cúm nóng sốt vân vân, nhiều người thì có nghĩa là thị trường lớn.
Đương nhiên, đối phương kiếm được nhiều thì bên các cô cũng sẽ có lợi, có thể giúp giải quyết vấn đề của một số loại thuốc.
Thụy Đằng là công ty điều chế thuốc đứng đầu, thuốc hàng năm nghiên cứu đưa ra thị trường cũng không ít, ngày trước muốn nhập khẩu sẽ rất đắt.
Nếu như thành lập chi nhánh nhà máy thuốc, bớt đi được một bước là nhập khẩu, giá cả nhất định sẽ thấp hơn rất nhiều, cũng coi như hai bên đều có lợi.
Brown là người thông minh, đương nhiên biết ý nghĩ của Tống Sở, bật cười nói: "Tống, nếu không tận mắt nhìn thấy cô dẫn theo Jacques, chủ đạo làm thí nghiệm này thì tôi còn nghĩ cô là người của Bộ chiêu thương hoặc là Bộ đối ngoại đấy."
Đây thực sự là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy chuyên gia điều chế thuốc sinh vật có tầm nhìn về thị trường sắc bèn thế này, đàm phán cũng rất lợi hại.
Lời này của ông ta khiến Jacques và Oury tràn đầy cảm xúc, "Ông không phải là người đầu tiên tưởng vậy đâu, trên phương diện đàm phán Tống thật sự rất giỏi."
Bọn họ đã không ít lần bị cô gài bẫy mà thêm vào các loại điều kiện.
Tuy rằng bị tên Brown không biết xấu hổ chiếm mất, nhưng nhìn thấy đối phương phải chi một cái giá và điều kiện lớn như vậy mới thành công, còn bị Tống Sở đào hố, bọn họ lại cảm thấy sảng khoái.
"Tống, vậy là cô quyết định hợp tác với Thụy Đằng?" Jacques mang theo vài phần thất vọng nhìn về phía Tống Sở.
Vậy chẳng phải chuyến này anh ta trắng tay rồi à?
Oury cũng nghĩ như vậy, "Đúng vậy, cô xác định chưa?"
Trong lòng Brown trợn mắt, hai người này còn chưa có chết tâm nữa, ông ta kiêu ngạo nói: "Chuyện này còn phải hỏi sao? Cho dù các cậu có quyền ưu tiên nhưng giá chúng tôi đưa ra là cao nhất, điều kiện cũng tốt hơn các cậu, lé nào còn chọn các cậu sao?"
"Ông . ." Oury và Jacques bị sự kiêu ngạo này của ông ta chọc giận.
Giá cả và những điều kiện khác bọn họ đều có thể đáp ứng, chỉ là cung cấp những thiết bị đứng đầu kia, bọn họ thật sự không có cách nào, mới để cho ông già này đắc ý.
Tống Sở cũng bất đắc dĩ nói: "Jacques, Oury, rất xin lỗi, phòng thí nghiệm của tôi rất cần những thiết bị hiện đại do công ty Thụy Đằng cung cấp, các anh phải bỏ thứ yêu thích rồi."
Thấy sắc mặt hai người khó coi, cô bèn tự lấy hai phần tài liệu trong túi đựng văn kiện ra đưa cho bọn họ.