Tống Sở nhếch nhếch môi: “Vậy tôi cảm ơn ông Brown đã khen ngợi.”
“Bộ trưởng Ngô, đồng chí Thịnh, hai người tới bàn bạc về chuyện đầu tư xây dựng nhà máy với ông Brown đây đi.”
Lúc này bộ trưởng Ngô và Thịnh Thanh Dương mới tỉnh hồn lại từ trong sự khiếp sợ trước đó.
Đặc biệt là bộ trưởng Ngô, trước đó ông ấy đã nghe nói Tống Sở rất giỏi trong lĩnh vực đàm phán, mỗi lần đều có thể gây khó dễ đúng lúc cho những thương nhân nước ngoài để chiếm được ưu đãi và lợi ích tốt nhất, khi ấy cũng chính là cảm thán giới trẻ bây giờ thật là lợi hại.
Nhưng sau khi tận mắt chứng kiến, ông ấy mới có thể cảm nhận được Tống Sở còn lợi hại hơn so với tưởng tượng một cách sâu sắc, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy những thương nhân nước ngoài bình thường vô cùng kiêu ngạo này còn có thể có vẻ mặt khiêm tốn, nhún nhường như vậy.
“Được!” Ông ấy rất kiêu ngạo và kích động đứng dậy, hôm nay được Tiểu Thịnh gọi tới, đúng là đáng mà.
Ông ấy ngồi vào vị trí đối diện Brown, Tống Sở trực tiếp làm phiên dịch viên cho bọn họ.
Thịnh Thanh Dương đã mang tới danh sách sơ tuyển mấy vị trí để công ty Thụy Đằng xây dựng nhà máy, vì vậy tới ngồi xuống bên cạnh bộ trưởng Ngô, lấy tài liệu văn kiện đã chuẩn bị ra.
Anh ta cố tình gọi bộ trưởng Ngô tới, một là có thể để bộ trưởng tham dự vào trong đó, khiến cho đối phương vui mừng và yên tâm hơn, cũng có thể kéo gần quan hệ với nhau. Thứ hai là như vậy thì trong bộ cũng không có ai bàn tán về anh ta cả, thuận tiện làm Lư Nghĩa Kiệt tức chết.
Hôm qua Nghiêm Phi đã cho anh ta một thứ vừa điều tra được, quả nhiên chuyện lúc trước anh ta gặp phải chính là do Lư Nghĩa Kiệt sắp đặt và thúc đẩy.
Cũng may là hôm đó tinh mắt hơn bình thường, sau khi trúng thuốc nhìn thấy người đàn bà kia cởi quần áo ra, anh ta đã cứng rắn chống đỡ nhảy cửa sổ chạy đi.
Nếu như bị kẻ khác dẫn người tới bắt, người đàn bà kia lại bị giật dây cắn chặt khăng khăng nói cô ta bị anh ta cưỡng bức, vậy chắc chắn anh ta sẽ bị gán tội lưu manh, hoặc là mặc cho bọn họ đưa ra điều kiện và xâu xé.
Nhưng dù như vậy, người đàn bà kia cũng làm ầm ĩ một trận lớn, chẳng qua là vì không có chứng cứ, nhờ vậy tội danh lưu manh của anh ta mới không được thành lập, anh ta cũng phải chịu áp lực vì không lấy cô ta, hậu quả chính là tới huyện Nam.
Vì vậy sau khi xác nhận chuyện này, anh ta càng hận tên tiểu nhân hèn hạ Lư Nghĩa Kiệt này, tất phải trả thù chuyện hãm hại này, bây giờ thu lại chút lợi tức trước.
Lúc này anh ta càng cười trên sự đau khổ của người khác, tên kia không có mắt lại chọc tới Tống Sở, sau này chắc chắn sẽ ngã đau.
Tiếp theo Tống Sở lại mời bộ trưởng Tống và Quý Hải Phong tham dự vào, dẫu sao chuyện này còn liên quan tới chính sách phát triển kinh tế của bộ đối nội, đối ngoại, có vài điều kiện ưu đãi cần bọn họ chắc chắn.
Như vậy cũng tương đương với việc đưa công trạng cho hai người họ, làm cho Tống Ích và Quý Hải Phong đều ghi nhớ ân tình này.
Rất nhanh, Oury và Jacques lục tục gọi điện thoại về, hai người cũng đã thuyết phục công ty xong, đồng ý điều kiện Tống Sở đề ra trước đó.
Dĩ nhiên, quá trình thì không dễ dàng như vậy, hai người nói tới mức miệng cũng sắp khô rồi, còn nêu đủ loại ví dụ như lời Tống Sở nói, cộng thêm việc nói Thụy Đằng đang ở bên cạnh nhìn chằm chằm, công ty không muốn từ bỏ cách điều chế nên mới đồng ý.
Chủ yếu cũng là do vốn dĩ công ty cũng hoàn toàn không có ý định thành lập nhà máy dược, cho nên mới tương đối khó thuyết phục.
Cũng may là kết quả vẫn ổn.
Vì vậy hai người trở về, lại ký kết hợp đồng có ý định đầu tư với bộ trưởng Ngô và Thịnh Thanh Dương.
Chẳng qua là còn cần đi khảo sát xem nơi nào thích hợp để xây dựng nhà máy và các công việc khác, sau khi chắc chắn thì không cần bọn họ tham dự vào nữa, công ty sẽ phái chuyên gia đi làm.
Vốn dĩ có thể có một công ty dược phẩm đầu tư xây dựng nhà máy đã coi như là thu hoạch rất lớn rồi, thế nhưng một lúc lại có ba công ty dược phẩm quốc tế lớn đều muốn xây dựng nhà máy, đối với bộ Đầu tư và bộ Kinh tế mà nói, đây chính là một tin vui ngoài ý muốn cực kỳ lớn.
Chỉ cần thành lập nhà máy dược thành công, chắc chắn có thể kéo theo kinh tế địa phương cùng phát triển, cũng có thể đả động tới các thương nhân nước ngoài vẫn còn đang xem xét, dù sao cũng có rất nhiều chỗ tốt.
Tất cả cũng là may mà nhờ có Tống Sở, trong lòng bọn họ rất thán phục sự lợi hại của cô, đồng thời cũng sinh ra mấy phần cảm kích, còn có một loại cảm xúc hăm hở của sự kiêu ngạo, nở mày nở mặt.