Sau khi bước ra cửa, Hứa Vệ nhìn Tống Sở với vẻ mặt đầy cảm kích: “Tiểu Tống, lần này thật sự cảm ơn cô.”
Không chỉ thay đổi thành thiết bị tân tiến nhất, mà giá cả cũng thấp hơn ở bên ngoài, quan trọng là sau này khi bọn họ tới mua thiết bị thì có thể trực tiếp tìm đến thư ký kia, sẽ không bị gây khó dễ nữa và cũng sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Việc này cũng có nghĩa là Tống Sở đã trực tiếp giới thiệu cho bọn họ một đường dây, đây mới là điều khiến bọn họ cảm thấy kích động và biết ơn cô.
Tống Sở cười nói: “Đều là người quen với nhau cả, nếu tôi đã quen biết ngài Will, thì hiển nhiên tôi sẽ không chỉ đứng ở ngoài quan sát, chú Hứa không cần khách khí.”
Hứa Vệ cũng không được nói lời cảm ơn nào ở đây nữa, sau khi trở về ông ấy mới lại hỏi Tống Sở: “Chừng nào mọi người chuẩn bị quay về nước?”
“Khoảng chừng mấy ngày nữa là chúng tôi đi, thế sao cũng phải tuần tới, còn mọi người?” Tống Sở hỏi.
Hứa Vệ đã quét sạch hết mọi phiền muộn trước đó, ông ấy ung dung nói: “Ngày mai chúng tôi sẽ đi dạo một vòng ở đây rồi ngày mốt trở về.”
Lúc trước bởi vì việc mua thiết bị, mà bọn họ toàn phải sốt ruột và bận bịu, cũng chưa có dịp đi dạo một vòng.
Tống Sở gật đầu nói: “Vâng, vậy có việc thì chúng ta sẽ liên lạc lại sau nhé.”
Hứa Vệ và những người khác lên xe ngồi và rời đi, còn Du Thịnh Duy thì đưa Tống Sở và ông Ngụy về khách sạn.
Đến cửa khách sạn, anh ta bước xuống xe trước và mở cửa xe cho hai người họ.
“Đồng chí Tống, cảm ơn cô về chuyện ngày hôm nay.” Du Thịnh Duy khẽ nở nụ cười lịch sự, nói.
Tống Sở nhướng mày và nói: “Tổng giám đốc Du nghiêm túc qua rồi, hôm nay anh cũng đã giúp tôi mà, hình như tôi không có làm gì để anh cảm ơn tôi.”
Du Thịnh Duy nói: “Cô có quen biết với ngài Will, La Sâm người mà lúc trước tôi có hợp tác cùng cũng đã có thái độ tốt hơn với tôi rồi, vậy nên tôi phải cảm ơn cô”
“Chỉ là một chuyện nhỏ, tổng giám đốc Du không cần để trong lòng.” Tống Sở mỉm cười, lắc đầu một cái.
Du Thịnh Duy cũng nhân cơ hội đó mời cô: “Dù thế nào đi nữa thì tôi cũng phải cảm ơn đồng chí Tống, tôi còn phải ở đây vài ngày nữa, không biết tôi có vinh hạnh được mời cô đi ăn một bữa cơm không?”
Tống Sở muốn nhìn xem rốt cuộc anh ta muốn giở trò gì, nên lần này cô cũng không từ chối: “Được, trưa mai tôi có thời gian, đến lúc đó chúng ta cùng đi ăn cơm đi.”
“Vậy ngày mai tôi tới đón cô nhé?” Du Thịnh Duy vui mừng nói.
Tống Sở gật đầu, đáp: “Được!”
Trở về khách sạn, Tống Sở ngủ một giấc ngon lành, buổi sáng ngày hôm sau Jacques giới thiệu một người bạn với cô, nên cô đi gặp người đó.
Buổi trưa thì cô ăn cơm với Du Thịnh Duy.
Sau bữa ăn, Tống Sở phát hiện Du Thịnh Duy trông khá ôn nhã và phong độ, anh ta cũng không hề nhắc tới bất kỳ vấn đề nào vượt quá giới hạn, hoặc là nhắc tới Cố học thần nhà cô, giống như đây chẳng qua chỉ là muốn cảm ơn cô mà thôi.
Không cần thăm dò quá nhiều, cô cũng là hy vọng là Du Thịnh Duy đừng có ý gì khác với cô, để cô đỡ phải tốn sức xử lý anh ta.
Mấy ngày kế tiếp, Tống Sở và Will gặp nhau, họ cẩn thận nói về kế hoạch hợp tác trong hạng mục.
Tống Sở còn dẫn dắt để Will sang nước Trung Quốc để khảo sát, phòng thí nghiệm của cô cũng đã được xây xong, và hạng mục này sẽ được thực hiện với danh nghĩa của phòng thí nghiệm.
Will cảm thấy rất hứng thú với hạng mục mà Tống Sở đề xuất, bên bọn họ chỉ xem như hợp tác cổ phần.
Bên Tống Sở thì cung cấp kỹ thuật và phòng thí nghiệm, còn tập đoàn Nhã Mỹ sẽ cung cấp phần lớn số vốn và cố vấn kỹ thuật.
Will xem kế hoạch hạng mục và kỹ thuật do Tống Sở đề ra, ông ta cũng có lòng tin triển khai hạng mục này, nhưng cô không muốn ở lại Nhã Mỹ để thực hiện hạng mục nghiên cứu này, nhất định phải là thực hiện trong phòng thí nghiệm ở bên nước Hoa, nếu không thì cô sẽ không hợp tác nữa, nên ông ta cũng chỉ có thỏa hiệp.
Hơn nữa ông ta cũng muốn xem qua cái gọi là phòng thí nghiệm riêng của Tống Sở, để xem có phải thật sự có cơ sở đủ khả năng làm ra thiết bị kiểm nghiệm và tách máu không.
Vì vậy nên ông ta đã đồng ý với lời mời của cô, đến lúc đó ông ta sẽ đến nước Hoa cùng với Tống Sở với danh nghĩa là đi khảo sát.
Tiếp theo, Tống Sở tham gia hội nghị chuyên đề sinh học quốc tế trong ba ngày, ngoài những người mà Jacques giới thiệu ra, cô còn tự mình đi làm quen với một số chuyên gia trong các lĩnh vực sinh học.