Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão (Bản Dịch Full)

Chương 875 - Chương 875. Trường Học Của Bọn Họ Thật Sự Đã Nhặt Được Báu Vật Rồi 2

Chương 875. Trường học của bọn họ thật sự đã nhặt được báu vật rồi 2 Chương 875. Trường học của bọn họ thật sự đã nhặt được báu vật rồi 2

Mấy người hiệu trưởng Chu đều sợ ngây người, vốn là còn chuẩn bị mua thiết bị trích máu, nhưng hoàn toàn không nghĩ đến, Tống Sở người ta tùy ý nói mấy câu, đối phương đã lập tức tặng miễn phí, cái này giống như là nhân bánh từ trên trời rơi xuống.

Quá lợi hại, may mắn là bọn họ đã không mở miệng nói nhiều, nếu không việc tài trợ không chừng đã bị nhỡ mất.

Bọn họ thật sự thì cũng không nghĩ đến Tống Sở sẽ mở miệng bảo tập đoàn Nhã Mỹ tài trợ, đổi thành người khác làm sao có thể mở miệng ra nói được, người ta cũng chắc chắn sẽ không đồng ý.

Trường học của bọn họ thật sự là nhặt được báu vật rồi, khó trách bây giờ mấy ông lão kia nhìn thấy ông ta, là cứ tức giận mặt không còn là mặt, mũi không còn là mũi.

Nếu không phải Tống Sở muốn vào nghiên cứu sinh vật của khoa nông nghiệp, vậy thì chắc chắn là sẽ phải vào đại học Thanh Hoa rồi.

Lúc này bọn họ cảm thấy Tống Sở lựa chọn nghiên cứu khoa nông nghiệp là quá tốt, hoàn mỹ!

Sau khi làm chuyện chính xong xuôi, Tống Sở dẫn mấy người Will đi ăn bữa trưa, sau đó lái xe đưa bọn họ trở về khách sạn.

“Ngài Will còn chuẩn bị ở lại thủ đô mấy ngày nữa?” Tống Sở hỏi.

Will suy nghĩ một chút rồi nói: “Hạng mục ký kết cũng đã yên ổn, ngày mai sau khi gặp chuyên gia Cố xong, tôi mới chắc chắn thời gian trở về.”

“Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, đoán chừng hai ngày sau sẽ trở về, tiện thể gặp lại đồng chí Thịnh của bộ đầu tư mà cô giới thiệu trước đây một chút.” Chút mặt mũi này ông ta cũng sẽ cho Tống sở.

Hơn nữa ông ta là một thương nhân khôn khéo, ông ta không cho là chỉ bởi vì Tống mà ba công ty điều chế thuốc lớn, lại lập tức trực tiếp đầu tư mở phân xưởng ở bên này được.

Ông ta nhưng lại nghe nói Thụy Đằng vốn là có cái kế hoạch này, chủ có điều là đã bị cô ngăn chặn rồi.

Ngoài ra hai công ty kia ngược lại cô còn là người chiếm nhân tố chủ đạo, nhưng lại đồng ý đầu tư thành lập phân xưởng, khẳng định là cũng có thể quan sát thực tế được, có thị trường và kiếm được tiền.

Ông ta biết bộ đầu tư ở bên này cũng muốn để cho Nhã Mỹ cũng đầu tư thành lập phân xưởng, việc này thật ra thì cũng không phải là không thể cân nhắc, có điều là bọn họ còn phải quan sát thực tế nhiều mới được.

“Nếu như mà hạng mục mà hợp tác với Tống Sở cô ra được kết quả tốt, công ty của chúng tôi cũng muốn cân nhắc khảo sát bên này xem có cơ hội làm ăn hay không.” Ông ta còn cười rất có thâm ý rồi nói.

Đúng vậy, việc thành lập phân xưởng còn có một tiền đề, hạng mục thí nghiệm với Tống Sở phải thành công trước.

Tống Sở nghe hiểu được ý của ông ta, trả lời: “Không thành vấn đề, bên này tôi chắc chắn sẽ không làm cho tập đoàn Nhã Mỹ thất vọng.”

“Buổi chiều, bộ trưởng bộ đối ngoại muốn hẹn gặp mặt ngài Will, không biết ông có thời gian rảnh hay không?” Cô lại hỏi tiếp.

Đây là lời mời mà bộ trưởng Tống nhờ cô giúp giới thiệu cho ngài Will. Cô cũng hy vọng các bệnh viện lớn có thể thành công mua được những thiết bị dụng cụ hiện đại, có thể giúp ích cho việc nâng cao trình độ chữa bệnh hơn.

Cái này Will gần như đã đoán được từ trước, dù sao bên này cũng đã liên lạc với tập đoàn Nhã Mỹ nhiều làn, muốn mua một lượng lớn máy móc cần thiết.

Bọn họ vốn là không có chuẩn bị mở rộng phát triển ra ở thị trường này, vì vậy cũng không đồng ý.

Giống như là cái loại tập đoàn Quang Minh là kiểu quy mô nhỏ, bọn họ không đặt vào mắt, cho nên mới lập tức lười quản xem bộ phận tiêu thụ có bán hay là không.

“Được, ba giờ chiều bảo bọn họ đến khách sạn đi, tôi nhớ bên này có một phòng họp có thể sử dụng được.” Will gật đầu một cái.

Tống sở cười nói: “Được, tôi lát nữa sẽ lập tức thông báo cho bọn họ.”

“Tống Sở, buổi chiều cô cũng sẽ đi cùng với bọn họ không?” Will hỏi.

Tống Sở trả lời: “Chắc là sẽ đi, tôi tới làm người giới thiệu và đảm nhiệm chức vụ phiên dịch.”

Will gật đầu một cái, ông ta vốn chính là hy vọng Tống Sở cũng ở đây: “Được, vậy thì chúng ta buổi chiều gặp lại.”

Tống Sở gọi điện thoại cho bộ trưởng Tống và chủ nhiệm Quách, làm cho hai người họ thật sự rất vui mừng.

Bọn họ cảm thấy có sự hỗ trợ của Tống Sở, chuyện này có khả năng thành công rất lớn, vì vậy cũng nhờ cô đi theo cùng.

Tống Sở cũng đã sớm đoán được trước, cho nên cũng không có làm giá, trực tiếp đồng ý, làm cho hai người bọn họ càng thêm cảm thấy cô có giác ngộ cao.

Tống Sở lái xe đi đến miền đồi núi mà anh cả đang quản lý kia một chuyến, chuẩn bị xem thử tình hình trồng trọt các cây non mới đưa vào trước đó một chút.

Bình Luận (0)
Comment