Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão (Bản Dịch Full)

Chương 919 - Chương 919. Đề Phòng Trước Một Chút 2

Chương 919. Đề phòng trước một chút 2 Chương 919. Đề phòng trước một chút 2

Sau khi Tống Bình nghe xong thì đầu tiên là cô ấy có hơi hoảng hốt, tiếp đó thì cô ấy cảm thấy bình thường, dẫu sao thì từ trước tới nay, tính khí của Sở Sở là không chịu thua thiệt ai, nếu ai trêu chọc cô, thì cô cũng sẽ không chịu phục tùng theo người đó.

Huống hồ người phụ nữ kia cũng khá đáng ghét và nham hiểm, nên bà ta thật sự sẽ nghĩ ra cách đó để chia rẽ Tống Sở và Cố Việt.

“Em muốn dặn chị đề phòng bà ấy sao?” Tống Bình hỏi.

Mặc dù cô ấy không thích gây lục đục với nhau, nhưng nhờ đi ra ngoài xã hội trong suốt hai năm, nên cô ấy cũng biết có một số người có tâm tư hiểm ác.

Tống Sở gật đầu: “Vâng, em nghĩ là bà ta sẽ đến tìm anh cả Cố, thậm chí là tới giới thiệu đối tượng hẹn hò gì đó, sau khi biết chị là người yêu của anh cả Cố thì chắc chắn bà ta sẽ phản đối.”

“Em tin anh cả Cố cũng có phán đoán của riêng mình, chẳng qua là chị không nên để mình bị ảnh hưởng bởi người phụ nữ kia, nếu bà ta tới tìm chị, chị cứ trực tiếp bảo bà ta đi con trai bà ta đi, dù sao thì chị cũng đừng nghe lời bà ta nói."

Chị họ của cô là tuýp người phụ nữ khá dịu dàng và hiền lành, nên cô ấy cũng không giỏi độc mồm độc miệng hay hạn gì cả, hơn nữa cô lấy lại càng không có tâm cơ, nên khi đối diện trực tiếp thì rất có thể là cô ấy sẽ bị người phụ nữ kia tính toán.

Cho nên chỉ cần cô ấy không quan tâm tới, thì người phụ nữ kia sẽ không thể làm gì.

Tống Bình gật đầu và đáp: “Ừ, chị hiểu ý của em rồi.”

“Nói tóm lại, nếu như mẹ của Cố Diên đến tìm chị, bất kể là bà ấy có nói gì hay làm gì thì chị cũng đều không nghe.” Cô ấy bổ sung thêm một câu.

Tống Sở cười nói: “Không sai, nếu có chuyện gì thì anh cả Cố sẽ lo liệu hết, chị không cần để ý tới bà ta.”

“Chị chỉ cần biết là chuyện của chị và anh cả Cố đã được cụ ông Cố và cha Cố đồng ý, thế thôi, không liên quan gì tới người phụ nữ đã kết hôn ở bên ngoài là bà ta, bà ta không thể xen vào.”

“Dĩ nhiên, thật ra thì bà ta cũng chẳng hề quan tâm đến anh cả Cố và Cố Việt gì cả, chính vì vậy nên từ trước tới giờ Cố Việt đều không để ý tới bà ta.”

Hiện tại Tống Bình rất yêu Cố Diên, cho nên đối với cảnh ngộ mà anh ta đã từng trải qua lúc bị điều xuống khiến cô ấy cảm thấy rất đau lòng, còn đối với mẹ chồng thì là mâu thuẫn nên từ đó tới giờ cô ấy cũng chẳng hỏi gì đến bà ta.

Đặc biệt là sau khi nghe Sở Sở kể lại xong, cô ấy nhanh chóng cho bà ta vào trong danh sách đen cần đề phòng.

Ở bên kia, nhà họ Du.

Hôm nay hiếm khi thấy người nhà họ Du có mặt đầy đủ ở nhà, sau khi cùng nhau ăn cơm xong, họ đi tới phòng khách để ngồi uống trà.

Quý Mai Nhã ăn mặc tao nhã sang trọng nhìn Du Thịnh Huy và cười hỏi: “Thịnh Huy, cậu đi xem Tiểu Việt thi à?”

Sở dĩ bà ta biết là vì tin tức có phát cảnh của cuộc thi hôm nay, lúc máy quay lướt qua chỗ khán đài, thì vừa hay lại làm lộ mặt Du Thịnh Huy.

Bà ta thì không đi xem, nhưng bạn tốt của bà ta gọi điện thoại tới hỏi có phải Du Thịnh Huy và Cố Việt quen biết nhau không, nếu không thì sao anh ta lại chạy tới xem anh thi đấu, thì lúc đó bà ta mới biết.

Du Thịnh Huy gật đầu một cái và đáp: “Tôi có đi xem, rất hay.”

“Cậu vẫn còn muốn tìm Tiểu Việt để nói chuyện hợp tác?” Quý Mai Nhã hỏi anh ta.

Bà ta cũng khá hiểu tính tình của Du Thịnh Huy và Cố Việt, hai người họ cũng khó có thể trở thành bạn, vậy thì cũng chỉ có khả năng là Du Thịnh Huy muốn tiếp tục hợp tác cái đã đề ra trước đó.

Cũng không phải là Du Thịnh Huy đi xem Cố Việt thi, nhưng anh ta lại không muốn để Quý Mai Nhã biết, nếu không thì bà ta có thể hận Tống Sở hoặc là đi tìm nguyên nhân.

Anh ta trả lời qua loa lấy lệ: “Phải, tôi đi tới để xem có cơ hội hợp tác hay không.”

“Hơn nữa bọn họ còn giành vinh quang về cho đất nước, trận đầu cũng rất đặc sắc.” Lúc này trong đầu anh ta hiện lên dáng vẻ Tống Sở tự tin thi đấu ở trên đài, phảng phất giống như ánh mặt trời vậy chiếu rọi vào lòng người vậy.

Quý Mai Nhã cũng biết đến cuộc thi, nghe nói có không ít người khen con trai nhỏ của bà ta và Tống Sở, nhưng bà ta lại không vui tí nào, bởi vì bà ta rất ghét Tống Sở.

Bà ta rất mong Tống Sở bị bêu xấu, nào ngờ đâu hai ngày tiếp theo cô lại phát huy rất tốt, ngày càng có nhiều người đến khen cô, bà ta lại càng khó chịu.

Bình Luận (0)
Comment