Thôn Hạ Bá.
Lần này không chỉ có người của thôn Hạ Bá, mà còn không ít người của những thôn xung quanh cũng tới, vây quanh ủy ban thôn xem tin tức.
“A, hạng nhất, dành được hạng nhất rồi!”
Nhìn thấy mấy người Tống Sở nâng cúp trong tivi, rất nhiều người trong thôn không nhịn được mà kích động hô lên.
“Sở Sở lợi hại quá đi, thế mà các cô ấy lấy được hạng nhất rồi đấy.”
“Đúng vậy, xem ti vi thấy Sở Sở và thanh niên tri thức Cố đã bỏ ra không ít công sức, hai người không hổ là người có thể làm trạng nguyên kỳ thi đại học.”
“Trâu bò, Sở Sở quá trâu bò.”
“Trước kia chỉ nghĩ cô ấy tương đối lợi hại, không ngờ có thể làm đất nước vẻ vang nhanh như vậy.”
“Sở Sở chính là niềm kiêu ngạo của thôn Hạ Bá chúng ta.”
Thôn dân nào trong thôn Hạ Bá ai ai cũng đều vừa kích động vừa tự hào kiêu ngạo, ngẩng đầu ưỡn ngực nhìn người của những thôn khác.
Nhìn đi, thôn của chúng tôi sản sinh ra được một Tống Sở, các người có không? Cô ấy chính là niềm kiêu ngạo và phúc tinh của chúng tôi đó.
Giờ phút này thôn dân của những thôn khác ngoại trừ kích động và hưng phấn, kiêu ngạo ra thì cũng không nhịn được mà hâm hộ thôn Hạ Bá.
Bây giờ toàn bộ huyện Nam có rất nhiều người đều biết tới thôn Hạ Bá, đều là công lao do Tống Sở mang lại, bây giờ cô còn đại diện cho quốc gia dành được hạng nhất, sợ là danh tiếng sẽ càng cao hơn.
Aizz, sao thôn bọn họ lại không có nhân tài như Tống Sở chứ? Quá đáng tiếc.
Nhưng cũng có một chỗ tốt, mặc dù Tống Sở không phải là người thôn bọn họ, nhưng bọn họ ở ngay sát thôn Hạ Bá, lại còn cùng một công xã, bọn họ ra ngoài cũng có mặt mũi, cũng có thể được thơm lây.
Lúc này người kích động nhất vẫn là người nhà họ Đường và nhà họ Tống, thật đúng là tổ tông phù hộ mà!
Tống Sở đã làm cho nhà họ Tống, nhà họ Đường bọn họ quá là vẻ vang rồi, ngày mai bọn họ phải tới mộ phần báo với các tổ tông biết, để các cụ cũng được vui mừng.
Không chỉ có mỗi thôn Hạ Bá, mà người của huyện Nam và tỉnh Nam cũng kích động hơn so với bất kỳ tỉnh nào, bởi vì Tống Sở đến từ huyện Nam, tỉnh Nam, là niềm kiêu ngạo của tỉnh Nam.
Đối với mọi người mà nói thì hôm nay đều là một ngày tốt, không chỉ có những người xem tivi mới kích động, mà người ở tầng lớp trên cũng đều tương đối kích động và kiêu ngạo, quốc gia của bọn họ dành được hạng nhất, không kém bất kỳ ai cả.
Sau khi Tống Sở và Cố Việt về nhà đã lập tức nhận được rất nhiều cuộc điện thoại gọi tới chúc mừng.
Hiệu trưởng Chu của đại học Thủ Đô cũng gọi điện thoại cho Tống Sở, nói một đống lời tán dương.
Ngày thi đấu cuối cùng, hiệu trưởng và lãnh đạo nhà trường cho học sinh xem tivi ở hội trường lớn, nhìn thấy hai người Tống Sở dành được hạng nhất thì đều vô cùng kích động và phấn chấn lòng người.
Có những học sinh và giáo sư thậm chí còn kích động đến nỗi vành mắt cũng đỏ hết lên.
Mấy người hiệu trưởng cảm thấy Tống Sở làm tăng thể diện và vẻ vang cho trường đại học Nông Nghiệp của bọn họ rất nhiều, sau này đi ra ngoài thì bọn họ càng tự tin, hãnh diện hơn, có con át chủ bài Tống Sở này, sang năm tuyển sinh chắc là có thể tuyển được một nhóm nhân tài ưu tú đây.
Ngày hôm sau Tống Sở trở về trường học đã nhận được sự chào đón nhiệt tình của học sinh toàn trường, còn có người tặng hoa cho cô nữa.
Không thể bắt gặp cảnh tượng như vậy ở các trường học khác, cũng làm cho tâm trạng Tống Sở kích động, cảm nhận được một loại đời sống khác trong khuôn viên trường.
Thí nghiệm trung tâm của hạng mục đang đi đúng hướng nên cô không tiêu hao sức lực ở bên kia nữa, mà là lên lớp học.
Giáo sư và các bạn học nhìn thấy cô đều vô cùng nhiệt tình, tán dương nhiệt liệt không ngừng, hiển nhiên là độ hot của hạng nhất sẽ còn kéo dài, Tống Sở cũng phối hợp theo, bọn họ vui vẻ là được rồi.