Cố Việt cũng không nói thêm nữa, lôi kéo Tống Sở rời đi trước một bước.
Quý Mai Nhã ở phía sau tức giận tới nghiến răng, đổ toàn bộ chuyện này lên người Tống Sở và Tống Bình.
Nhất định là hai người phụ nữ này dạy hư con trai của bà ta, không biết sau lưng đã nói bao nhiêu điều xấu về bà ta rồi, nhà anh lấy người phụ nữ này nhất định sẽ hối hận.
Lúc này ngoài cửa không có người, mặt của bà ta vặn vẹo, lúc khôi phục về vẻ bình thường thì mới hít sâu một hơi rồi ra ngoài.
Tống Sở và Cố Việt đi tới bãi đỗ xe.
Sau khi lên xe, Tống Sở nói: "Học thần Cố, em thấy hình như mẹ anh rất không vui, để cha anh táo giá đi."
Cố Việt có chút bất đắc dĩ nói: "Tính chiếm hữu của bà ta tương đối mạnh, chắc là vì từ nhỏ đến lớn quá thuận buồm xuôi gió, cái gì cũng muốn người khác phải chiều theo ý mình, trước đây cha anh đối xử với bà ta rất tốt, có khả năng là bà ta cảm thấy mình có thể phản bội, nhưng cha anh thì không thể có người phụ nữ khác ngoài bà ta."
Tống Sở cảm thấy có đạo lý, "Vậy nếu như sau này chú lấy người khác, có khi nào bà ta sẽ náo loạn hoặc phá đám không?"
Cố Việt suy nghĩ một lát rồi nói: "Không nói trước được, nhưng mà cha anh đã hết tình cảm với bà ta rồi, sẽ không để bà ta tùy ý làm loạn nữa đâu."
"Trước đây anh đã cảnh cáo rồi, bảo bà ta không được nhúng tay vào chuyện của anh hai nữa, đặc biệt là đừng phá hoại hôn sự của anh hai, xem ra bà ta không nghe lọt tai rồi."
Tống Sở nghiêng đầu hỏi: "Có phải là anh muốn làm chuyện gì đó không?"
Cố Việt trả lời: "Động tới nhà họ Quý, bà ta sẽ không làm loạn nữa."
Đôi khi anh cũng không thể hiểu được, mẹ anh vì sao lại đối xử với hai người con ruột là các anh như vậy chứ.
Cuối cùng cũng biết, có khả năng là bọn họ không phải là đứa con bà ta mong ngóng, bọn họ không phải là con do mối tình đầu của bà ta sinh.
Cũng bởi vì như vậy, anh mới càng yêu thương cha mình hơn, tuy rằng người phụ nữ kia vẫn là mẹ anh, nhưng anh vẫn không nhịn được mà nói, gặp phải người vợ trước như vậy, cha anh đúng là xui xẻo.
Tống Sở gật đầu, "Như vậy cũng tốt, đỡ việc bà ta lại đi gây phiền phức cho anh cả."
Nghe giọng điệu này chắc là ngay cả gia đình thông gia cũng đã tìm được rồi, với tình khí của người phụ nữ kia, không thích chị họ của cô như thế, sợ là vẫn sẽ muốn phá hoại hôn nhân của anh cả Cố.
Lấy nhà họ Quý ra để kiềm chế là một ý hay.
Sau khi trở về, Tống Bình chủ động nói ra chuyện hôm nay cho Tống Sở, cũng thấy cạn lời vì anh em nhà họ Cố lại có một người mẹ như vậy.
Ngày hôm sau, Cố Diên và Tống Bình dẫn theo Cố Cẩn quay về tỉnh Nam, bọn họ đều xin nghỉ tới, không thể ở lại quá lâu.
Lần này đi theo tới tỉnh Nam còn có cha Cố, ông ấy xin nghỉ mấy ngày, dự định tới nhà họ Tống cầu hôn.
Tống Sở lại quay về với cuộc sống trước đây, phòng thí nghiệm, giảng đường, kí túc xá.
Hiện tại Ngưu Nhã Lệ nhìn thấy Tống Sở cũng không còn chủ động mở miệng khiêu khích nữa, ngược lại còn hơi sợ.
Dù sao nhà chị họ của cô ta cũng xong đời rồi, cô ta tin Tống Sở tuyệt đối không thoát khỏi liên quan.
Gia đình cô ta còn không lợi hại bằng nhà chị họ, cô ta sợ Tống Sở sẽ đối phó với mình, cho nên chủ động nhượng bộ.
Nhoáng cái đã qua hơn một năm rồi.
Dự án hợp tác giữa trung tâm thí nghiệm cá nhân của Tống Sở và tập đoàn Masami đã đạt được thành quả, chế tạo ra vài loại máy móc y tế kiểm tra thử máu.
Cây ngô cải tiến cũng đã có kết quả rồi, sản lượng mẫu cao hơn gấp ba bốn lần so với loại ngô trước đây, khiến Viện Khoa học nông nghiệp và Bộ nông nghiệp rất coi trọng, lại để toàn quốc mở rộng trồng trọt giống ngô này.
Hiệu quả của phân hóa học cũng tốt vô cùng, đã kí hợp đồng với một nhà máy lớn của nhà nước, phân hóa học được sản xuất ra tiêu thụ toàn quốc, rất được hoan nghênh.
Hiệu quả của dịch cải tiến càng tốt hơn, có thể nâng cao dinh dưỡng của đất, trồng cái gì cũng có thể phát triển, cho dù là một vài thực vật không thích ứng với thời tiết, chỉ cần trồng ở mảnh đất đã được phun dịch cải tiến thì đều có thể phát triển.