Chương 279: Anh đáng đời
Lý Thanh Lê trừng mắt nhìn lại, dùng khẩu hình môi ra hiệu: “Anh, đáng, đời!”
Lý Thành Dương tức không chịu được, anh ta xem như đã nhìn ra rồi, cơn giận mà mẹ mình phát ra này không chỉ vì mình đăng ký kết hôn không nói với mẹ, mà trong đó còn có một phần công lao của Lý Tiểu Lục, bằng không mẹ mình chưa chắc đã không chịu buông tha như thế, mình bị em gái ruột liên lụy đây mà, thế này kêu anh ta không tức làm sao được?
Một trận dày vò này của bà Điêu khởi bước từ một tiếng và có xu hướng không ngừng tăng lên, thẳng đến khi cơm trưa đã ăn xong rồi mà bà ta vẫn túm lấy Lý Thành Dương mắng này mắng kia, một ngày này, cuối cùng Lý Thành Dương cũng tìm lại được tháng ngày thơ ấu bị mẹ ruột túm lại dạy dỗ.
Buổi chiều anh ta mượn được một chiếc xe đạp hai tám đại cống ở công xã chở Lý Thanh Lê về xưởng dệt trong huyện, dọc theo đường đi thi thoảng quay đầu lại, dùng ánh mắt sởn gai ốc đấy nhìn chằm chằm vào cô.
Lý Thanh Lê nói với vẻ vô tội: “Anh năm, anh có thể dùng loại ánh mắt đó nhìn em sao, sợ quá đi.”
Lý Thành Dương lạnh lùng kéo khóe môi: “Kết đối tượng à? Tên nào xúi quẩy mắt mũi không tốt như vậy?”
Lý Thanh Lê rất ngứa răng, hừ lạnh: “Không khéo rồi, đối tượng của em cũng là thanh niên trí thức, chính là giáo viên của đội sản xuất chúng ta, không, bây giờ hẳn nên gọi là giáo viên của trường cấp hai công xã Xuân Thủy chúng ta chứ, thầy Phó, Phó Bạch! Anh có ý kiến gì à?”
Lý Thành Dương đang đạp xe nhưng cũng không cản trở anh ta nói chuyện với vẻ quái gở: “Một cây cải trắng mọng nước bao nhiêu, tươi mới bao nhiêu, lại bị một con heo gặm mất, chậc…”
Lý Thanh Lê cãi lại rất lớn tiếng: “Anh năm, anh cũng không cần tự ti đâu, không phải anh cũng gặm một cây cải trắng mọng nước, tươi mới còn giàu có như chị Tiểu Nhã hay sao?”
Nói xong, hai anh em heo đều im lặng.
Hai anh em thấy nhau là ghét, Lý Thành Dương chở Lý Thanh Lê đến ký túc xá công nhân viên chức của xưởng dệt, không nói một câu nào, ngẩng đầu một cách cao quý quay người rời đi, Lý Thanh Lê cũng giẫm bước chân cao quý, đầu cũng không quay lại đi lên tầng.
Trong tám người ở ký túc xá chỉ có Lý Thanh Lê là ở xa nhất, những người khác đều ở trong huyện, đến tối người trong ký túc xá mới lục tục tới đủ, ngoại trừ Đinh Khiết.
Cùng lúc đó, một tin tức từ văn phòng xưởng trưởng xưởng dệt truyền ra, Đinh Khiết ở phân xưởng thứ bảy bị cục công an bắt vào tối thứ sáu, nguyên nhân bị bắt là vì cô ta đã bỏ tiền mua chuộc bốn tên côn đồ, rắp tâm làm hại đồng chí Lý Thanh Lê ở phân xưởng thứ bảy, bị năm anh trai của đồng chí Lý Thanh Lê bắt giữ ngay tại trận, nhân chứng vật chứng đủ cả, Đinh Khiết muốn chống chế cũng không được, bây giờ cô ta đang ở cục cảnh sát cùng với bốn tay côn đồ mà mình đã mua chuộc!
Đinh Khiết đã vào cục cảnh sát rồi, hiển nhiên xưởng dệt sẽ không chấp nhận loại người có bối cảnh có vết nhơ, vì vậy cũng bị nhà xưởng chính thức xóa tên.
Bảy người còn lại trong ký túc xá của Lý Thanh Lê biết được tin tức này, ngoại trừ Lý Thanh Lê ra, toàn bộ những người khác đều kinh ngạc không nói nên lời, rõ ràng bọn họ không ngờ Đinh Khiết lại làm như thế, trước đây mọi người đánh nhỏ cãi nhỏ nhưng chẳng qua chỉ là xung đột giữa những đồng nghiệp, nào đến mức phải mua chuộc côn đồ dạy dỗ người ta? Nếu như năm anh trai của Lê Tử không xuất hiện, vậy Lê Tử còn không biết sẽ gặp chuyện gì nữa? Đến khi đó cô chính là nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch được danh tiếng, cả đời cũng bị hủy hoại!
Đối với kết cục của Đinh Khiết, Lý Thanh Lê chỉ có hai chữ: Đáng kiếp!
Đinh Khiết quả nhiên là tùy hứng, khoa trương, mất não, ác độc đầy mình, mua chuộc bốn tên côn đồ không phải để phỉ báng cô sao? Mà toàn bộ việc này chẳng qua là vì Kiều Hạo, một thằng đàn ông rác rưởi!
Buồn cười là từ đầu đến cuối mình chẳng qua chỉ là một người qua đường, Đinh Khiết bị Kiều Hạo vứt bỏ lại trút hận ý lên người cô, quả thật là tai bay vạ gió.
Nhưng cũng may cô đã để ý đến, mà Đinh Khiết còn ngu hơn mình, chuyện này đã được giải quyết như vậy.
Tin rằng trải qua việc này, tiểu lâu la dưới tay cô ta là Uông Diễm Linh cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, cuộc sống ở ký túc xá chắc hẳn có thể bình yên một thời gian.
Tâm trạng tốt của Lý Thanh Lê vẫn luôn kéo dài đến trưa thứ ba, cô đang gọi cơm ở nhà ăn thì cái thứ không biết xấu hổ Kiều Hạo lại sáp tới.