Chương 288: Cô chiếm lời của thầy Phó nhé
Bộ dáng say rượu của Phó Bạch rất ngoan, Lý Thanh Lê đỡ anh, anh cũng ngoan ngoãn đứng dậy, kêu anh đi anh cũng nhấc chân đi, kêu anh rẽ trái thì anh rẽ trái, kêu anh rẽ phải thì anh rẽ phải, đi được nửa đường Lý Thanh Lê nhất thời nổi lên suy nghĩ muốn trêu chọc anh, cười hì hì ra lệnh bên tai anh: “Thầy phó, mau gọi chị đi!”
Phó Bạch nâng đôi mắt phượng mơ màng, khóe miệng hơi đỏ, ánh mắt lạc đến tận nơi đâu, khẽ mở đôi môi vì dính rượu mà trở nên đỏ hồng.
“Chị…”
“Ơi!” Lý Thanh Lê dứt khoát đáp một tiếng, trên mặt lộ ra ý cười giảo hoạt.
Mấy đứa nhỏ Lý Nhị Nha ở trong sân nhìn thấy rõ ràng một màn này, đám người Lý Tam Nha đều che miệng cười khúc khích.
“Ôi, cô út, cô chiếm lời của thầy Phó nhé!”
Lý Thanh Lê quay đầu bắn ánh mắt như dao găm qua, mấy đứa nhỏ đồng thời tản đi hết, chỉ còn lại tiếng cười khoa trương thật lâu không dứt.
Chuyện của Lý Thanh Lê và Phó Bạch coi như đã định xong, một chuyện tiếp theo khiến bà Điêu lo lắng chính là chuyện Lý Thành Dương lấy vợ. Vì mẹ ruột và ông ngoại bà ngoại của Đường Nhã đều đã qua đời, quan hệ với cha ruột lại vô cùng xấu, cho nên ngày hai nhà bàn bạc chuyện kết hôn đó chỉ có Đường Nhã và hai thanh niên trí thức là bạn tốt ở đại viện là Vương Tĩnh Vân và Ngưu Kiến Quốc.
Tuy rằng bà Điêu tức việc Lý Thành Dương không bàn bạc với người nhà về một chuyện lớn như đăng ký kết hôn, nhưng nói đến cùng bà ta vẫn thương đứa con trai út này, cho nên cũng không quá làm khó Đường Nhã. Lại thêm Lý Thanh Lê nhiều lần khuyên nhủ, bà Điêu đau như cắt thịt, lấy tiền thuộc về Lý Thành Dương ra. Khi ấy vẻ mặt của năm anh em Lý Thành Dương và mấy bà chị dâu đều vô cùng đặc sắc, kinh ngạc có, đau lòng ít nhiều vẫn có một chút, nhưng phần lớn vẫn là không dám tin mẹ mình lại hào phóng như vậy.
Bà Điêu đã đưa tiền cho Lý Thành Dương, phần còn lại hiển nhiên là do anh ta tự mình kiểm soát, Lý Thành Dương cũng không cô phụ sự mong đợi của mẹ, sửa sang phòng ốc mua đồ gia dụng tốn một khoản tiền lớn, bày bàn tiệc kết hôn cũng chính là hào phóng, thoải mái thế nào thì làm như thế, giống như thứ tiêu không phải tiền mà là nước!
Ngày kết hôn nhà họ Lý có một đống khách tới, nhìn thấy cảnh tượng phô trương này này người nào cũng khen Lý Thành Dương có tương lai, dì cả Điêu thu hết vào trong tầm mắt, ra sức nói bóng nói gió, hỏi bà Điêu có phải đã tìm được cách kiếm tiền gì rồi không. Chị em ta là chị em ruột, có loại chuyện tốt này tuyệt đối đừng giấu diếm, bằng không chính là lòng dạ đen tối không lương thiện.
Đương nhiên bà Điêu không muốn mất thể diện trước mặt bà chị già của mình, nên dứt khoát chẳng nói gì hết, khoanh tay ra vẻ lạnh lùng. Dì cả Điêu gần đến khi hôn lễ kết thúc vẫn không đào được cách kiếm tiền từ trong miệng của bà Điêu, gấp đến mức bùng lên lửa giận.
Hôm đám cưới ấy hiển nhiên Châu Thư Đào cũng tới, khi cô ta trông thấy Lý Thanh Lê và Phó Bạch đứng chung vừa nói vừa cười, đám người Lý Tam Nha còn gọi Phó Bạch là chú cũng khiến cô ta kinh ngạc, kéo Lý Thanh Lê lại nói một hồi, nói bóng nói gió chê Phó Bạch không sót một điểm nào, cùng lúc chèn ép anh còn khen vị hôn thê của mình nức nở, luôn miệng nói Lý Thanh Lê hồ đồ.
Mà khi Lý Thanh Lê nói cho cô ta biết Phó Bạch đã là giáo viên trường cấp hai công xã, cha mẹ cũng đã ra ngoài, nói không chừng ngày nào đó sẽ khôi phục chức vị, Châu Thư Đào lại như bị người bóp họng, sắc mặt đỏ gay, thật lâu không nói nên lời.
Lý Thanh Lê thấy kẻ địch cả đời của mình là Châu Thư Đào mặt mày xanh mét, trong lòng lại sảng khoái, còn sảng khoái hơn mùa hè ăn kem gấp trăm lần!
Cho nên khi dì cả Điêu và Châu Thư Đào rời khỏi nhà họ Lý, sắc mặt thối như nhau giống như bị người nợ mình mấy trăm đồng vậy.
Chuyện lớn cả đời của Lý Thành Dương đã làm xong, tiền cũng đã tiêu không ít, người nhà họ Lý như lệ thường trải qua cuộc sống của mình, chỉ có bà Điêu là đau lòng hơn nửa tháng, cảm thấy tim mình bị đục một lỗ to, buổi tối cũng không ngủ nổi, biết con dâu tân nhậm Đường Nhã tặng cho bà ta một chiếc nhẫn vàng, đột nhiên cơn đau lòng của bà ta không thuốc tự khỏi, buổi tối ngủ cũng không than thở nữa, không biết phải ngủ ngon bao nhiêu.