Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 306 - Chương 306. Khôi Phục Thi Đại Học

Chương 306. Khôi phục thi đại học Chương 306. Khôi phục thi đại học

Chương 306: Khôi phục thi đại học

Cuối cùng là Lý Thanh Lê và Phó Bạch, hai người từ sau khi kết hôn ngược lại cũng không thay đổi nhiều, sự thay đổi duy nhất đại khái chính là Phó Bạch dựa vào trình độ dạy học xuất sắc và trình độ kiến thức ưu tú của mình, vào sáu tháng cuối năm ngoái đã tiến vào trường cấp hai huyện làm giáo viên, hơn nữa còn chia cho anh một gian phòng ký túc xá giáo viên, cũng bắt đầu từ thời điểm đó, Phó Bạch và Lý Thanh Lê cuối cùng cũng sống chung, trải qua cuộc sống của đôi vợ chồng bình thường.

Năm nay là năm một chín bảy bảy, là một năm đã định trước sẽ không quá bình thường. Tháng chín năm nay, bộ giáo dục triệu tập cuộc họp, quyết định khôi phục kỳ thi đại học đã dừng hơn mười năm này. Ngày hai mươi mốt tháng mười, các tờ báo truyền thông lớn đều đưa tin công bố tin tức khôi phục kỳ thi đại học, tin tức vừa lan truyền đi, vô số người đi học đều vui mừng khôn xiết, kích động đến mức nước mắt rơi lã chã.

Buổi trưa tan làm, Lý Thanh Lê lấy một phần thịt rán nhỏ và một phần cá chiên, còn đặc biệt mua thêm một tờ báo ở bên ngoài, cùng mang về ký túc xá giáo viên ở trường cấp hai huyện cũng chính là nhà của cô và Phó Bạch.

Ký túc xá mà Phó Bạch được chia không lớn cũng không nhỏ, một căn phòng khoảng chừng hơn mười mét vuông, hai vợ chồng ở ngược lại vẫn miễn cưỡng được, nhưng nếu như có con lại có hơi chật chội.

Khi cô về đến nhà, Phó Bạch đã về nhà trước cô một bước, cơm đã nấu xong còn anh thì lại một tay chống đầu, có vài phần tùy tiện ngồi trước bàn đọc sách.

Lý Thanh Lê thấy anh đọc nghiêm túc như vậy chỉ đặt đồ trong tay xuống, bước chân nhẹ chậm rãi lại gần anh, đang định dọa anh một cái nhưng không ngờ đột nhiên Phó Bạch quay người lại, móc vào eo cô kéo người vào trong lòng mình.

Lý Thanh Lê sững sờ trong nháy mắt, sau đó ung dung ngồi lên chân anh, ôm cổ anh, cười hì hì, hỏi: “Sao anh biết em ở sau lưng anh? Em vốn còn định dọa anh một cái nữa?”

Phó Bạch khẽ cười một tiếng, chỉ vào cái bóng dưới chân hai người, sau đó ôm cổ Lý Thanh Lê, hôn lên môi cô.

Tuy rằng chớp mắt cái hai người đã kết hôn được ba năm, nhưng tình cảm của cả hai cũng không trở nên nhạt nhẽo, ngược lại giống như ủ rượu, thời gian lâu dần, lại càng thơm nồng hơn.

Hai người kéo ra chút khoảng cách, trên gương mặt trắng nõn của Lý Thanh Lê nhuộm màu hồng phấn, một đôi mắt sáng ngời giống như chứa đựng sao sáng. Cô quan sát gương mặt của người chồng trước mặt cẩn thận. Trải qua sự mài giũa tỉ mỉ và lắng đọng trong thời gian ba năm này, Phó Bạch của hiện tại đã hoàn toàn là một người đàn ông trưởng thành, trên người ngoại trừ vẻ anh tuấn và vẻ mặt lạnh lùng hoàn toàn như trước đây ra, lại vô tình hiện ra một chút khí chất dịu dàng. Phần khí chất này một là tới từ sự khai sáng của sách vở, hai là từ tu dưỡng của một người làm giáo viên.

Thầy Phó dưới giường khí chất như bông hoa cao ngạo, như tuyết trên Thương Sơn, nhưng trên giường lại là một phong cách khác, thật sự khiến cô mê chết đi được!

Lý Thanh Lê ôm gương mặt anh ngắm nhìn một lúc, lúc này mới nghĩ đến chuyện chính, nghiêm túc bảo: “Thầy Phó, hôm nay anh đã đọc báo chưa?”

Phó Bạch gật đầu, anh cũng không lộ ra quá nhiều biểu cảm, nhưng đôi mắt phượng xinh đẹp đa tình của anh rõ ràng càng trong suốt và sáng ngời hơn bình thường, khóe môi không tự chủ được vẽ ra một độ cong vui vẻ.

Lý Thanh Lê biết tuy rằng anh không nói nhưng đối với loại người ham học hỏi như khát nước như anh, không thể lên đại học chắc chắn là tiếc nuối cả đời, May mắn là bây giờ anh đã có cơ hội bù đắp tiếc nuối này.

Tuy rằng trước đó đã thấp thoáng nghe được tin tức khôi phục kỳ thi đại học từ bên cha mẹ của Phó Bạch, nhưng bây giờ cũng coi như ván đã đóng thuyền, bọn họ cũng có thể yên tâm chuẩn bị thi đại học.

Phó Bạch một tay ôm cô, một tay đảo qua mặt bìa của quyển [Đại số] nửa cũ trong tay, ngẩng đầu nhìn Lý Thanh Lê trên chân mình: “Năm ngoái em chạy tới trạm phế phẩm với anh, tốn vài đồng đào một quyển [Bộ sách tự học toán lý hóa], bây giờ ngược lại vừa vặn hữu dụng.”

Bốn mắt nhìn nhau, Lý Thanh Lê đáp với vẻ tự đắc: “Qua hôm nay, giá của quyển sách này không biết sẽ đắt gấp bao nhiêu lần nữa, thậm chí còn có cái giá trên trời cơ, vẫn là em nhìn xa trông rộng đúng không?”

Bình Luận (0)
Comment