Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm ( Dịch Full )

Chương 301 - Chương 301: Ngon Hơn Kẹo

Thập Niên 70 Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm Chương 301: Ngon hơn kẹo

Một lúc lâu sau La Khinh Khinh mới tìm được giọng nói của mình: “Cô... cô cố tình... cô cố tình...”

“Cố tình cái gì?” Lục Giai Giai mang vẻ mặt ngoan ngoãn vô tội: “Chúng tôi cũng chẳng làm gì cả, chỉ ở sau bụi cây nhìn một lúc, không đẩy cô xuống nước, cũng không phải chúng tôi kéo áo cô, túm tóc cô, sao cô có thể nói là chúng tôi cố tình nhỉ?”

Bà Vương bước tới: “Tôi đã sớm nói con nhỏ này không phải thứ tốt lành gì rồi, liên tiếp vào khu nhà nước hai lần, bây giờ lại muốn vu hại thanh niên ở thôn chúng ta, thật đúng là thiếu đàn ông đến phát hoảng rồi.”

Những người đàn ông có mặt ở đó đều nhìn về phía Lục Giai Giai, quan sát cô ả từ trên xuống dưới với ánh mắt không hề kiêng nể gì.

La Khinh Khinh nắm chặt áo co rúm người, cảm thấy trời đất đã bắt đầu rung chuyển, cả người thoạt nhìn yếu ớt vô cùng.

Lục Giai Giai nhìn bộ dáng này của cô ả lại chỉ hận không thể đảo trắng mắt.

Nếu không phải cô dẫn nhiều người như vậy qua đây thì Lục Nghiệp Quốc sẽ bị chụp cho tội danh giở trò lưu manh, mà La Khinh Khinh thì lại trở thành người vô tội bị hại.

Anh tư của cô sẽ thảm đến thế nào đây? Trong tay La Khinh Khinh có đằng chuôi này, một khi cô ả có bất cứ sự bất mãn gì với Lục Nghiệp Quốc và vào thị trấn tố cáo, vậy nói không chừng anh tư của cô sẽ phải ăn cơm nhà nước vài năm.

Nếu như không muốn ăn cơm nhà nước vậy nhất định phải cam tâm tình nguyện hầu hạ cô ả.

Thế này vẫn coi như là nhẹ, nói không chừng còn liên lụy đến anh ba, cũng sẽ liên lụy đến cha cô, thậm chí là thành phần của nhà bọn họ.

Đến cuối cùng cả gia đình bọn họ đều phải cung phụng La Khinh Khinh.

Quả thật là ác độc đến cực điểm.

“Mọi người đều nhìn thấy cả rồi đấy, là cô ta vu tội cho anh tư tôi, anh tư tôi xưa nay chưa từng có bất cứ suy nghĩ gì với cô ta.” Lục Giai Giai mím chặt đôi môi đỏ.

Đám đàn ông cười vang, bọn họ cũng chưa từng thấy cô gái nào lại chủ động coi rẻ bản thân mình.

Vốn tưởng là nữ thần lạnh lùng gì đó, không ngờ khi ở riêng lại chủ động như thế.

“Trí thức La, cô có thích tôi không, chúng tôi cũng thích cô lắm đó, hay là hôm nay cô chọn một người đi?”

Đám đàn ông cười vang, thậm chí còn có một hai tên vô lại dựng thẳng đôi mắt hạt đậu nhìn chằm chằm vào La Khinh Khinh.

La Khinh Khinh nhìn xung quanh một vòng, trong tai không ngừng vang lên tiếng cười nhạo khinh thường, hai mắt cô ả mờ dần, cả người ngửa về sau, trực tiếp ngã xuống nước.

Cô ả mặc váy màu trắng, bị nước thấm ướt nhẹp dính lên người, trông giống như không mặc gì.

“Khinh Khinh...” Sắc mặt của Lâm Phong thay đổi, vội vàng nhảy xuống nước, cởi áo trên người phủ lên người La Khinh Khinh.

Anh ta bế cô ả lên, điên cuồng hết về phía đám người: “Đây chính là kết quả mà các người muốn sao? Sao các người lại ác độc như thế? Thật sự muốn ép người đi chết sao?”

“...” Lục Giai Giai chẳng muốn để ý đến thằng não tàn này.

Nhưng cô cũng không biết với quy định của quốc gia bây giờ, La Khinh Khinh có thể bị định tội gì nữa.

Dù sao thì cô ả cũng là con gái, hơn nữa cũng chưa phát sinh quan hệ gì với Lục Nghiệp Quốc, về phương diện đạo đức có tội nhưng Lục Giai Giai không biết về phương diện pháp luật có tội hay không.

Lợi ích duy nhất chính là Lục Nghiệp Quốc cũng sẽ không còn dính dáng gì đến La Khinh Khinh nữa, anh tư của cô sẽ mãi mãi thoát khỏi cô ả này.

Lục Giai Giai nhìn về phía Lục Nghiệp Quốc: “Anh tư, chiều nay anh đừng làm việc nữa, vào thị trấn tố cáo cô ta vu tội cho anh, xem tình hình thế nào.”

“Không được đi, không được đi.” Lâm Phong gào lên với Lục Giai Giai và Lục Nghiệp Quốc.

Anh ta đặt La Khinh Khinh xuống, trực tiếp quỳ xuống dập đầu trước Lục Giai Giai: “Cầu xin cô, cho cô ấy một con đường sống đi, bằng không cả đời này của cô ấy sẽ bị hủy hoại mất, tôi cầu xin cô, cầu xin cô...”

Môi của La Khinh Khinh chẳng bệch, cả người trông giống như sắp chết, mà Lâm Phong lại quỳ trên đất khổ sở cầu xin, Lục Giai Giai cực giống một kẻ ác.

Cô vốn không muốn giải thích nhưng không giải thích ngược lại sẽ khiến mấy người có trái tim thánh mẫu dào dạt kia chỉ trích người nhà họ Lục lạnh lùng.

Cô không chỉ phải giải thích mà còn phải giải thích cho tất cả mọi người nghe.

 


Bình Luận (0)
Comment