Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm ( Dịch Full )

Chương 324 - Chương 324: Sau Này Tiết Ngạn Là Một Nhân Vật Lớn 2

Thập Niên 70 Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm Chương 324: Sau này Tiết Ngạn là một nhân vật lớn 2

Lục Giai Giai gật đầu với vẻ lười biếng, sau đó uống thuốc, đến lúc đi ngủ, mẹ Lục trực tiếp chuyển vào trong.

Lục Giai Giai bò vào lòng bà ta, mẹ Lục vỗ nhẹ lên vai con gái, qua một lúc, bà ta không nhịn được mà hỏi: “Giai Giai, có phải con có ý với Tiết Ngạn không?”

“!” Cơ thể đang thả lỏng của Lục Giai Giai đột nhiên căng lên.

Đến lúc ngủ hỏi câu này làm gì?

Cô giả chết, không ho he tiếng nào.

Mẹ Lục nhìn đỉnh đầu của Lục Giai Giai, giả bộ hỏi: “Thật ra mẹ với cha con đều không coi trọng Tiết Ngạn, con nói xem nhà bọn họ nghèo, anh em lại đông, ngay cả nhà cũng không có, nếu như con có suy nghĩ đó thì nên bỏ nó sớm đi, mẹ không có khả năng đồng ý cho hai đứa ở bên nhau đâu.”

Lục Giai Giai: “!”

Cô ngẩng đầu lên: “Không phải như thế!”

“Mẹ biết rồi, con cũng không coi trọng Tiết Ngạn đúng không?” Mẹ Lục cố nín cười, căng da mặt: “Không hổ là con gái mẹ, hai chúng ta nghĩ giống nhau.”

“Không phải.” Lục Giai Giai mếu máo, cô quay người quay lưng với mẹ Lục, rõ ràng là hờn dỗi.

Nhưng qua một lúc cũng không thấy mẹ Lục dỗ cô.

Lục Giai Giai: “…”

Cô ngồi dậy: “Mẹ, Tiết Ngạn không phải như mẹ nghĩ đâu, thật ra…”

Cô cắn răng, nói lại một lượt tất cả những chuyện mà mình biết: “Bối cảnh trong quyển sách con đều biết hết, qua hai năm nữa không còn vấn đề thành phần nữa, thanh niên trí thức về lại thành phố, tất cả đều trở về vị trí cũ, sau ba năm nữa sẽ cho thi đại học, tất cả mọi người đều có thể tham gia, đến khi ấy con chắc chắn sẽ tham gia thi đại học.”

“Đợi đã.” Mẹ Lục ngắt lời Lục Giai Giai: “Con nói sau này Tiết Ngạn chính là ông trùm tài chính, ông trùm tài chính là cái gì?”

Những cái khác bà ta không quan tâm cho lắm, bà ta vẫn quan tâm về con rể tương lai hơn.

“…” Lục Giai Giai nghĩ ngợi: “Chính là sau này làm kinh doanh vô cùng lợi hại, nói đơn giản chính là sau này rất giàu có, làm ăn vô cùng giỏi.”

Mẹ Lục kinh ngạc: “Sau này Tiết Ngạn còn có thể là một nhân vật lớn sao?”

Lục Giai Giai ngoan ngoãn gật đầu.

Đèn dầu vẫn còn sáng, con bọ nhỏ bay vào trong phòng phát ra tiếng vo ve vo ve.

Mẹ Lục nhìn gương mặt nhỏ xinh xắn của con gái dưới ánh đèn màu cam, lại đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: “Không đúng, con nói chúng ta là nhân vật trong một quyển sách, mẹ sống nhiều năm như vậy rồi lại chỉ là một nhân vật trong sách á?”

Bà ta chỉ biết ông trời không có bản lĩnh cướp cơ thể của con gái bà ta đi chứ chưa bao giờ từng nghĩ mình chỉ là một nhân vật trong sách.

Mẹ Lục chợt cảm thấy nực cười, bà ta là một người sống sờ sờ ra đó, sao lại thành một người giả trong sách được?

Lục Giai Giai tiếp tục gật đầu “Nhưng bây giờ chúng ta không phải người trong sách nữa rồi, đây đã là thế giới chân chính, không chịu sự khống chế của cốt truyện nữa.”

“Không đúng, lúc mẹ nghe chuyện xưa đều có người diễn vai phụ và vai chính, Tiết Ngạn không phải là nhân vật quan trọng trong quyển sách này đấy chứ?” Mẹ Lục nhướn mày, vẻ mặt tò mò.

“… Cứ coi là vậy đi ạ.”

“Vậy mẹ thì sao?”

Bà ta sinh bốn đứa con trai, chăm lo việc nhà rất giỏi, lại sinh ra một đứa con gái xinh đẹp như thế, chắc hẳn sẽ sống rất tốt chứ?

“…” Lục Giai Giai mím môi cười: “Rất tốt, tất cả đều rất tốt.”

Cô thân là nữ phụ quan trọng ở giai đoạn đầu mà đất diễn còn không nhiều, càng đừng nhắc tới nhà họ Lục, trong sách thậm chí còn không viết đến kết cục của bọn họ.

Ngoại trừ cô ra thì người có nhiều đất diễn nhất là Lục Nghiệp Quốc, ai kêu anh ta là nỗi ô nhục lớn nhất của La Khinh Khinh chứ.

Mẹ Lục càng hứng thú hơn, bà ta kéo chăn bảo: “Đang nhàn rỗi, con kể chuyện trong quyển sách này cho mẹ nghe đi.”

“Mỗi người trong sách đều có suy nghĩ của riêng mình, kết cục cũng không như trong sách thiết lập, có gì đâu mà kể ạ?” Lục Giai Giai nằm gối lên cánh tay của mẹ Lục: “Dù sao mẹ chỉ cần biết năng lực của Tiết Ngạn rất lợi hại là được.”

Mẹ Lục bĩu môi: “Có thể lợi hại được đến đâu, con xem bây giờ người có tiền đều bị áp chế, hơn nữa đàn ông giàu có sẽ trở nên xấu xa, tương lai nói không chừng không nhìn trúng nhà chúng ta đâu.”

Lục Giai Giai sững sờ, ngược lại cô chưa từng nghĩ đến mấy chuyện này, nhưng rất nhanh cô đã ném vấn đề này ra sau đầu.

Cô biết hướng đi tương lai của thế giới này, cũng biết nên kiếm tiền thế nào, cô có thể nuôi sống bản thân rất tốt, cũng có thể nhân sự phát triển của thời đại để gia đình giàu có lên.

 


Bình Luận (0)
Comment