Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm ( Dịch Full )

Chương 343 - Chương 343: Mẹ Lục Đã Nhìn Ra Rồi

Thập Niên 70 Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm Chương 343: Mẹ Lục đã nhìn ra rồi

“…” Đôi mày của mẹ Lục hơi nhíu lại, nếu không giải thích nhiều thì bà ta còn tin là thật.

Bà ta lạnh lùng liếc mắt nhìn Tiết Ngạn rồi lại nặng nề nhìn Lục Giai Giai.

Lục Giai Giai vốn còn muốn giải thích thêm vài câu nữa nhưng dưới ánh mắt của mẹ Lục lại không dám ho he tiếng nào, chỉ có thể cầm bánh bao lấy lòng.

“Không ăn.” Mẹ Lục hạ quyết tâm.

Lục Giai Giai lại vội vàng lấy điểm tâm từ trong túi ra: “Vậy mẹ ăn cái này không?”

Mẹ Lục nhìn thấy cái túi của Lục Giai Giai căng lên, lập tức giơ tay kéo tới trước mặt mình, bà ta lật nhìn trong túi của cô một lúc, càng nhìn lại càng giận.

Tiết Ngạn chiếm lời của con gái bà ta, cố tình lấy mấy thứ này để dỗ người.

“Con qua đây cho mẹ.” Mẹ Lục kéo Lục Giai Giai tới phía dưới một đại thụ cách đó không xa.

Tiết Ngạn muốn đi theo nhưng đã có thôn dân trở lại, anh sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của Lục Giai Giai nên chỉ có thể đứng nguyên tại chỗ nóng lòng chần chừ.

Trên tay Lục Giai Giai cầm cái bánh bao bị mẹ Lục kéo đi, tim cô đập thình thịch, cô biết mẹ Lục muốn hỏi gì, trong lòng đang nghĩ nên giải thích thế nào.

“Mấy món điểm tâm trong túi con có phải là Tiết Ngạn bù đắp cho con sau khi đã hôn con đúng không?”

“…” Lục Giai Giai bất chợt hiểu câu hỏi của mẹ Lục.

Mẹ cô sẽ không cho rằng cô để Tiết Ngạn mua cho mình mấy món điểm tâm này mới đồng ý cho anh hôn chứ, hoặc là nói sau khi Tiết Ngạn hôn cô, cố tình mua mấy thứ này để dỗ cô.

Nói ngắn gọn lại là mẹ Lục cho rằng Tiết Ngạn là tên cặn bã.

Lục Giai Giai vội vàng giải thích: “Không phải, con không thiếu mấy thứ này…”

“Hai đứa bây đã hôn nhau thật rồi à!”

“…”

“Chỉ bất cẩn đụng một cái, bất cẩn đụng một cái thôi.” Lục Giai Giai ngoan ngoãn đáp: “Hai đứa bọn con không làm gì cả, thật sự không có.”

“Có ai khác nhìn thấy không?”

Lục Giai Giai lắc đầu như cái trống bỏi: “Không có.”

Trong lòng mẹ Lục nặng nề không nói nên lời, tuy con gái sớm muộn gì cũng gả ra ngoài, nhưng đây là cục thịt rớt xuống từ trên người bà ta xuống, đột nhiên mẹ Lục biết con gái mình bị lừa mất lại có hơi không thở nổi.

Mặt mày bà ta u ám, hỏi: “Vậy hai đứa có dự định gì không?”

“Anh ấy, anh ấy…” Lục Giai Giai cũng không biết bây giờ hai người bọn họ dự tính thế nào nữa, chỉ biết Tiết Ngạn kêu cô đợi ba tháng.

Cô cũng biết rõ bây giờ anh không có tiền, nói ba tháng chỉ sợ cũng là nghĩ cách kiếm tiền.

“Bỏ đi, ngày mai kêu nó tới nhà một chuyến.”

“…” Lục Giai Giai gật đầu.

Không ngờ lần đầu tiên hai người bọn họ hôn trộm lại bị phụ huynh bắt được, thế này cũng không thể trách cô, đều tại Tiết Ngạn cả!

Đã bảo anh nhẹ một chút rồi…

Lục Giai Giai theo mẹ Lục về chỗ đỗ máy kéo, mặt mẹ Lục vẫn đen như đít nồi, đặc biệt là khi nhìn thấy Tiết Ngạn còn lóe lên tia sáng lạnh lùng.

Tiết Ngạn muốn đi qua nói vài câu, cho dù là bị đánh bị chửi thì anh cũng nhịn hết, nhưng vì danh tiếng của Lục Giai Giai, anh chỉ có thể giữ im lặng, thời gian lâu dần, anh thậm chí còn túa mồ hôi lạnh.

“Cho mẹ…” Lục Giai Giai cẩn thận đưa cái bánh bao tới trước mặt mẹ Lục.

“Không ăn.” Mẹ Lục đẩy đi, bây giờ bà ta không muốn ăn đồ mà Tiết Ngạn mua.

Lục Giai Giai nhỏ giọng: “Cái này là con mua, là con đặc biệt mua cho mẹ với cha mà.”

Một giây sau, bánh bao đã bị mẹ Lục cầm trong tay, bà ta nổi giận đùng đùng cắn một miếng.

Buổi chiều Tiết Ngạn vốn muốn đi bán thịt heo tiếp nhưng anh sợ một mình Lục Giai Giai ở lại đây sẽ bị mắng nên chỉ có thể ở bên cạnh trông.

Sau một tiếng thì Lục Ái Quốc trở về, anh ta đi đến bên cạnh máy kéo nói: “Mẹ, đã bán hết sạch đồ rồi, đây là tiền.”

Mẹ Lục giơ tay nhận lấy, đếm một lượt rồi đưa lại ba hào cho Lục Ái Quốc: “Đã ăn cơm chưa? Chưa ăn thì đi mua cái bánh bao, không nỡ ăn thì tự con cất đi.”

Lục Ái Quốc biết mẹ Lục không thích tính toán về mặt tiền nong, cho chính là cho, không thích người trong nhà đẩy tới đẩy lui.

Anh ta cất vào túi mình, chủ động bảo: “Mẹ, con đã ăn bánh ngô mang theo rồi, không đói.”

“Ừm.” Bây giờ mẹ Lục không có tâm trạng để ý đến con trai lớn của mình, bà ta nhai bánh bao trong miệng, rõ ràng miệng ăn rất ngon nhưng bà ta lại không nếm ra được vị gì.

 


Bình Luận (0)
Comment