Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm ( Dịch Full )

Chương 355 - Chương 355: Tiết Ngạn Bị Thương Rồi

Thập Niên 70 Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm Chương 355: Tiết Ngạn bị thương rồi

“Anh…” Tôn Nam Nam nhìn tất cả mọi thứ như địa ngục trước mặt, trong đầu cô ta không ngừng rối loạn: “Anh, là anh trai…”

“Đúng, chính là anh trai của cô đấy, anh trai của cô giả làm người tốt, anh ta cứu những người khác nhưng lại hại cô, trong lòng anh ta, mấy cô gái được giải cứu đó quan trọng hơn cô nhiều, cô thật đáng thương.”

Người đàn ông hung ác từ lúc bắt đầu lừa gạt buôn bán đã vô cùng am hiểu việc tẩy não, biết khi nào nên nói lời gì mới có thể phá hỏng phòng tuyến của người nhất.

Đặc biệt là kiểu cô gái trẻ không hiểu sự đời này.

“Tới đây, để tôi xem cô gái nhỏ xinh đẹp bao nhiêu nào.” Bàn tay rộng lớn và hữu lực của người đàn ông túm thẳng lấy cổ áo của Tôn Nam Nam, người đàn ông gầy gò bên cạnh thì cười đê tiện và khoa trương.

“Đừng, anh ơi, anh ơi cứu em với…”

“Cứu cô, anh trai cô đang cứu những người khác rồi. Hoàn toàn không nghĩ đến cứu cô!”

Anh ta cười dữ tợn, tay vừa định dùng sức thì đột nhiên cửa bị người đá văng.

Tiết Ngạn chậm rãi đi vào, trên gương mặt lạnh lùng không có biểu cảm gì.

“Ai?” Người đàn ông hung dữ quay đầu lại nhưng chỉ nhìn thấy người đàn ông gầy gò đã ngã dưới chân anh ta.

Anh ta ngẩng đầu lên với vẻ dữ tợn, thấy trước mặt mình là một người đàn ông.

Người đàn ông này lớn lên khác với vẻ dữ tợn của anh ta, gương mặt góc cạnh rõ ràng, con ngươi đen tối u ám, dáng người cao lớn cường tráng nhưng chân lại vô cùng dài, anh lặng lẽ đứng ở đó, vừa nhìn đã biết không giống nhân vật đơn giản.

Anh ta đề phòng hỏi: “Mày là người ở bên nào? Vậy mà lại dám đắc tội với bọn tao?”

“Đồ chó nhà có tang!” Tiết Ngạn nâng mí mắt lên: “Một khi bị bắt được thì mày chỉ có tội chết!”

Chưa chuẩn bị kế sách chu toàn, có Lục Giai Giai ở đây, anh chắc chắn sẽ không bước vào vũng nước đục này.

Sắc mặt của người đàn ông hung dữ thay đổi, không biết móc từ đâu ra một con dao, nói với vẻ mặt u ám: “Tao sẽ giết chết hai đứa tụi bây trước khi tất cả mọi người tới, rồi lại ngụy tạo thành mày là hung thủ giết chết em gái của Tôn Chấn Hưng!”

Giọng nói vừa dứt, anh ta đã lao về phía Tiết Ngạn.

Tôn Nam Nam trừng to mắt, không ngừng rung cái ghế bên dưới người.

Tiết Ngạn duỗi tay bắt được cánh tay của người đàn ông hung dữ, trong lúc nhất thời chẳng ai có thể chế phục được ai, kéo dài chưa đến vài phút thì bên ngoài truyền tới tiếng đá cửa.

Tiết Ngạn thấy thời cơ đến rồi, anh nâng mắt nhìn người đàn ông hung dữ, lực trên tay cố tình giảm nhẹ, để đầu con dao xẹt qua cánh tay mình, máu tươi rất nhanh đã thấm từ trong áo ra.

Người đàn ông hung dữ tưởng mình đã đắc thủ mà cười điên cuồng: “Mày đi chết đi!”

Nhưng một giây sau, trên đầu anh ta đã xuất hiện một cái lỗ đen.

Người đàn ông gầy gò đang định bỏ trốn nhưng chân đã bị đả thương.

Tôn Chấn Hưng dẫn nhân viên mặc đồng phục khác lao vào, Tiết Ngạn ôm vết thương trên cánh tay mình, sắc mặt tái nhợt, hơn nữa đúng lúc ngã người lên cửa.

Tôn Chấn Hưng nhìn thấy em gái bị trói lập tức xông vào, mà những người theo sau thì lại qua xem tình hình của Tiết Ngạn.

“Nam Nam!” Tôn Chấn Hưng đỏ hoe mắt.

“Anh ơi!” Tôn Nam Nam khóc nức nở, vạt áo trước ngực cô ta đã bị kéo lệch, cả người vẫn run rẩy như cũ.

Tôn Chấn Hưng cởi dây thừng, Tôn Nam Nam ôm chặt anh ta, sau đó ngất xỉu.

Lục Thảo về đến nhà đã bắt đầu sốt cao, lúc ở nhà bị đánh, cho dù bác gái cả Lục có tức giận cỡ nào cũng sẽ chú ý đánh vào đâu, nhưng một đám người đánh sẽ chẳng ai để ý đánh vào đâu hết.

Cơ thể Lục Thảo không chịu được, sốt cao nóng hầm hập.

Vào thời điểm liên quan đến tính mạng, bác gái cả Lục cũng không thể làm ra chuyện mặc Lục Thảo đi chết mà vội vội vàng vàng tìm bác sĩ trong thôn tới.

Nhưng cũng không biết bị thương ở đâu mà đến tối cơn sốt cao vẫn chưa giảm, Lục Giai Giai đi qua thăm một lát.

Sắc mặt của Lục Thảo đỏ gay, môi khô nứt nẻ, lại vì mặt bị đánh sưng vù mà trông đáng thương vô cùng, không còn ra hình người nữa.

Bác gái cả Lục lau nước mắt: “Bác vốn tưởng không có chuyện gì lớn nhưng không ngờ lại bị đánh nghiêm trọng như vậy, thế này phải làm sao đây?”

Lục Giai Giai đáp: “Đi vào bệnh viện lớn trong thị trấn đi ạ.”

 


Bình Luận (0)
Comment