Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm ( Dịch Full )

Chương 451 - Chương 451: Kêu Giai Giai Nhà Chúng Tôi Làm Phù Dâu Á 1

Thập Niên 70 Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm Chương 451: Kêu Giai Giai nhà chúng tôi làm phù dâu á 1

Lục Giai Giai hoảng loạn nhặt một cái gậy dưới đất đánh vào lưng Điền Kim Hoa mấy cái.

Cả người Điền Kim Hoa co rút lăn sang một bên, cô ta ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Lục Giai Giai với vẻ tức giận.

Trịnh Tú Liên nhân cơ hội xông lên, ấn Điền Kim Hoa xuống, liên tiếp vả ba cái tát: “Cho mày nhớ thương chồng bà này, đồ lòng dạ đen tối, tưởng tao sợ mày sao?”

Lục Giai Giai: “…”

Cô quan sát cẩn thận mới phát hiện ra tình trạng của Trịnh Tú Liên và Điền Kim Hoa bị đánh tương tự nhau, hình như hai người đánh không phân thắng bại.

Thế này… Lục Giai Giai cũng không biết nên làm thế nào.

Muốn kêu hai người bọn họ đừng đánh nữa, nhưng trông họ đều rất hăng hái hứng khởi.

Lục Giai Giai duỗi tay rồi lại rụt về.

Điền Kim Hoa bị nhà họ Điền nhốt mấy ngày, vừa ra ngoài đã nghe nói Lục Cương Quốc đã kết hôn.

Cô ta chạy ra đường thì gặp được người phụ nữ này, năm đó cô ta cướp Lục Cương quốc từ tay Trịnh Tú Liên cho nên vừa liếc mắt cái đã nhận ra ngay.

Cứ cố tình mấy ngày bị nhốt bữa đói bữa no, hoàn toàn không có sức, mà Trịnh Tú Liên cũng quanh năm làm việc đồng áng, trong lúc nhất thời hoàn toàn không chiếm được thế thượng phong.

Điền Kim Hoa tức đến mức hai mắt gần như lồi ra ngoài: “Cái thứ không biết xấu hổ nhà mày, giành chồng của tao, tao với Lục Cương Quốc sinh bốn đứa con, vậy mà mày còn có thể diện gả qua đó à.”

Trịnh Tú Liên cười lạnh: “Gả qua thì đã làm sao? Bản thân tao còn mang hai đứa con theo đây này, Lục Cương Quốc bằng lòng giúp tao nuôi đấy!”

Ngẩn người trong gió một lúc, ngón tay của Lục Giai Giai suýt chút nữa đụng vào tay áo bên trong.

“Đừng đánh nữa.”

Lục Cương Quốc nhanh chóng từ phía không xa chạy qua, anh ta đỡ Trịnh Tú Liên bên trên dậy, sau đó chắn cô ta ở sau lưng: “Điền Kim Hoa, cô với tôi đã không còn bất cứ quan hệ gì nữa, cô muốn làm gì hả?”

Trịnh Tú Liên tuyệt đối không có khả năng chủ động tìm Điền Kim Hoa gây rắc rối, chỉ có khả năng là Điền Kim Hoa xông lên ra tay.

“Lục Cương Quốc, anh là đồ không có lương tâm, mới qua bao lâu thôi mà anh đã lấy người đàn bà khác rồi.” Điền Kim Hoa nhào tới trước mặt Lục Cương Quốc vừa túm vừa cào.

Lục Cương Quốc chưa bao giờ tùy tiện đánh phụ nữ, huống chi Điền Kim Hoa lại sinh sống với anh ta nhiều năm như vậy, anh ta cũng không có khả năng vô tình ra tay với vợ cũ.

Chỉ cần Điền Kim Hoa không đánh Trịnh Tú Liên, anh ta chắc chắn sẽ không đánh trả.

Trên mặt anh ta bị cào mấy đường, bực bội đẩy Điền Kim Hoa ra: “Hai người chúng ta đã ly hôn rồi, bây giờ không còn bất cứ quan hệ gì nữa, rốt cuộc cô muốn làm gì hả?”

“Tôi muốn làm gì à?” Điền Kim Hoa sáp tới muốn ôm Lục Cương Quốc: “Cương Quốc, tôi không muốn ly hôn với anh, chúng ta kết hôn lại đi!”

Cô ta tưởng có Đại Sơn ở đây thì Lục Cương Quốc sẽ không thể bỏ được cô ta.

Chỉ cần Lục Cương Quốc cầu được tái hôn với cô ta, cô ta vừa có thể có thể diện ở nhà mẹ đẻ, vừa có thể làm chủ nhà ở nhà chồng.

Không ngờ Lục Cương Quốc lại kết hôn, còn là người phụ nữ năm đó anh ta từng xem mắt.

Trịnh Tú Liên không nói gì mà lạnh lùng nhìn Lục Cương Quốc.

Lục Cương Quốc cảm thấy cả người lạnh toát.

“Cô đang nói vớ vẩn gì thế?” Lục Cương Quốc nhìn Điền Kim Hoa như nhìn một kẻ điên: “Nếu hai người chúng ta đã ly hôn, trừ con cái ra, còn lại không liên quan gì hết.”

“Đúng, con cái, giữa chúng ta có bốn đứa con, tôi là mẹ ruột của tụi nó, chỉ có tôi mới có thể thật lòng với tụi nó.” Điền Kim Hoa cầu xin: “Cương Quốc, anh ly hôn với người phụ nữ này đi, hai người chúng ta kết hôn lại đi.”

“…” Lục Giai Giai cảm thấy đầu óc Điền Kim Hoa bị cửa kẹp rồi.

Lý Phân đi đến bên cạnh Lục Giai Giai, nhỏ giọng nói: “Chị cảm thấy đầu óc Điền Kim Hoa có bệnh.”

Lục Giai Giai thì thầm lại: “Em cảm thấy là mất não thì có, cô ta đúng là đầu óc có bệnh thật, hơn nữa còn là giai đoạn cuối, không chữa được.”

Lục Cương Quốc lại đẩy Điền Kim Hoa ra, đôi mày nhíu chặt lại với nhau: “Không có khả năng, tôi cảnh cáo cô lần cuối, cô ra tay với tôi không sao, nhưng nếu như cô ra tay với Tú Liên thì tôi sẽ không khách sáo với cô đâu.”

Cả người Điền Kim Hoa ngây ra.

Cô ta nhớ lần trước Lục Cương Quốc cũng bảo vệ cô ta như vậy, nhưng bây giờ lại đổi thành người khác.

Lục Cương Quốc bảo vệ Trịnh Tú Liên rời đi, Lục Giai Giai cũng theo sát phía sau.

Đi được nửa đường, cô quay đầu liếc nhìn.

 


Bình Luận (0)
Comment