Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm ( Dịch Full )

Chương 836 - Chương 836: Một Trăm Nghìn Câu Hỏi Vì Sao Của Bạch Đoàn 1

Thập Niên 70 Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm Chương 836: Một trăm nghìn câu hỏi vì sao của Bạch Đoàn 1

Bọn họ cảm thán, thật sự không có cách nào so sánh với nhà họ Lục, chỗ nào cũng không so được hết, nhìn cô vợ mà người ta lấy được kìa.

Lục Kính Quốc lấy cô con gái được chiều ở thành phố, kiều nữ này còn học đại học tốt nhất ở thủ đô, rất nhanh đã truyền khắp mấy thôn xung quanh.

Bên này, sau khi Phương Nhu ly hôn danh tiếng đã kém đi, lại ép buộc anh cả ly hôn khiến danh tiếng nát đến cực điểm.

Không ai bằng lòng để ý đến cô ta.

Phương Cương đã ly hôn, cả ngày buồn bực cắm đầu ra đồng làm việc, bà cụ nhờ bà mai xem mối cho anh ta.

Bà mai không bằng lòng nhận việc này, nhưng nhìn thấy bà cụ mắt mù đã chạy tới nhà mình mấy lần rồi, cũng chỉ đành thỏa hiệp.

“Thím, thím có yêu cầu gì không?”

“Cũng không có yêu cầu gì cả, lớn lên đoan chính, lo cho gia đình là được.”

Trong lòng bà mai có tự tin rồi, chưa đến hai ngày đã tìm được một bà góa cho Phương Cương.

Phương Cương không bằng lòng, anh ta không muốn người phụ nữ đã từng kết hôn, càng không muốn nuôi con của người khác.

Bà cụ càng sốt ruột hơn: “Nhà họ Ngô, sao cô lại tìm mối như thế cho Cương Tử nhà chúng tôi, còn chăm ba đứa con nữa chứ, có thể tìm được người nào chưa kết hôn không?”

“…” Bà mai Ngô cũng không biết phải nói gì mới tốt nữa: “Thím ơi, con trai cả của thím không phải cũng từng kết hôn rồi hay sao?”

Bà cụ lắc đầu: “Không được, cô ta dẫn theo ba đứa con gả tới đây, còn phải nhờ chúng tôi nuôi nữa, chúng tôi không cần.”

Phương Nhu ở bên cạnh giở giọng quái đản: “Thím Ngô này, thím cố ý đúng không? Sao anh cả tôi có thể lấy một góa phụ được, cô ta còn chăm ba đứa con nữa chứ, thậm chí còn có hai đứa con trai, kêu anh cả tôi nuôi con của người đàn ông khác sao, nghĩ cũng đẹp nhỉ!”

Sắc mặt của bà mai Ngô lập tức lạnh hẳn đi: “Nhà các cô còn muốn lấy con gái lớn chưa chồng nữa sao? Ngược lại cũng có đấy, đầu thôn có nhà gả con gái, chỉ cần sính lễ cao là được, các người có lấy không?”

“Cái nhà đầu thôn, không phải bà nói là Chiêu Đệ đấy chứ? Cô ta ham ăn lười làm, vừa không thèm làm việc, lớn lên lại còn xấu, dựa vào cái gì đòi sính lễ cao? Anh cả tôi không thèm lấy cô ta đâu!”

“Vậy lấy ai hả? Ai bằng lòng gả qua đây?” Bà mai Ngô lạnh mặt, bà ta dứt khoát nói thẳng: “Chị dâu trước của cô là tôi làm mối cho, khi ấy đảm bảo thề thốt nói Cương Tử là một người đàn ông đáng tin, kết quả thì sao, con gái người ta bị nhà các cô bắt nạt thành bộ dáng gì rồi, bây giờ nhà đó nhìn thấy tôi còn đảo trắng mắt đây này!”

“Nếu không phải mẹ cô tìm tôi mấy lần, tôi thấy bà cụ đáng thương, bằng không ngay cả bà góa này cũng sẽ không nói cho cậu ta đâu nhé.”

Khi bà ta đi còn nói: “Tôi nói thật, danh tiếng nhà các người đã nát lắm rồi, cô em chồng với mẹ chồng khắt khe với con dâu, chồng thì lại mặc kệ, tôi hỏi mấy bà góa đều không ai muốn gả tới đây, chỉ có bà góa này, nếu không phải nuôi con quá vất vả thì người ta cũng không bằng lòng.”

“Còn nữa, đừng tưởng bà góa mà tôi nói nhất định muốn gả qua đây, người ta cũng đưa ra điều kiện, chia nhà, không sống với em chồng và mẹ chồng, bằng không sẽ không gả!”

Bà mai Ngô nói xong lại đảo trắng mắt rời đi.

Phương Cương một lần nữa đứng nguyên tại chỗ tay chân luống cuống, dường như anh ta đã hơi hiểu được tại sao mình lại sống thành ra thế này rồi.

Bà cụ ngồi xuống lau nước mắt, cũng biết mình quá thiên vị con gái, không hiểu phải điều hòa từ giữa, thế cho nên mới khiến gia đình thành thế này.

Cuối cùng bà cụ ngập ngừng bảo: “Cương Tử, hay là con đón vợ con về đi, chúng ta từ từ sống.”

Phương Nhu hé miệng với vẻ bất mãn: “Mẹ, tại sao…”

“Mày câm miệng cho tao!” Bà cụ gõ cái gậy xuống đất vang cộp cộp: “Mày nhìn nhà anh cả mày đều đã bị mày làm loạn thành thế nào đi!”

Phương Nhu lẩm bẩm không nói gì.

Phương Cương thì cúi đầu, ngày hôm sau anh ta tới nhà vợ cũ cầu hòa, trên thực tế anh ta đã sớm muốn đi cầu hòa rồi, chỉ là không biết nên nói thế nào.

Nhưng còn chưa đến cửa đã nhìn thấy nhà mẹ vợ cũ vui vẻ hân hoan, anh ta nghe thấy tiếng nói chuyện phiếm của người xung quanh.

“Lần này Tiểu Vân cũng tìm đúng người rồi, thợ mộc Lý thương vợ nổi tiếng đấy, nếu không phải vợ trước vì khó sinh thì hai người bọn họ cũng không thành được.”

“Còn không phải sao, cũng không biết bọn họ sao lại ưng ý nhau nữa, chẳng qua Tiểu Vân cũng là một đứa tốt, đối xử với đứa con trai riêng cũng như con ruột vậy.”

 


Bình Luận (0)
Comment