Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 123 - Chương 123 - Đút Cho Nhau Ăn 5

Chương 123 - Đút cho nhau ăn 5
Chương 123 - Đút cho nhau ăn 5

Đột nhiên, bên ngoài liên tiếp truyền đến những tiếng sụp đổ lanh lảnh, cùng tới âm thanh sụp đổ đó là ba tiếng kêu thảm thiết nghẹn lại trong ngực.

Sau đó sự yên lặng, vô cùng yên lặng.

Hai con ngỗng trong phòng khách nghiêng lỗ tai cẩn thận nghe ngóng. Sau khi không còn nghe được tiếng động gì nữa chúng mới vùi cái đầu dài dưới cánh ngủ thiếp đi.

Trên núi, Tần Thanh Man với Vệ Lăng vốn định xuống núi vào buổi sáng, kết quả Tiểu Hắc lại dẫn bọn họ đi săn. Vì đợi phần thịt thuộc về mình, hai người chỉ có thể kiên nhẫn chờ.

Mà chờ một phát đến tận hơn ba giờ chiều, trời cũng sắp tối luôn rồi.

Đừng thấy gấu đen vừa mới kết thúc kỳ ngủ đông, hành động chưa đủ nhanh nhẹn mà nhầm, bộ da lông trên người nó mang đến phiền toái cực lớn cho đám Tiểu Hắc.

Hao hết tâm lực, mười mấy con sói mới giết chết được con gấu đen.

Sau đó đàn sói Tiểu Hắc cũng vô cùng mệt mỏi trong tình trạng kiệt sức. Cả một đàn sói nằm trên đất không ngừng thở hổn hển.

Thấy sắc trời dần tối, Tần Thanh Man cũng không còn muốn xuống núi nữa.

Quan trọng hơn là cô vẫn muốn gặp sói đen sau khi sinh xong, muốn nhìn thấy hai chú sói con được cô tự mình đỡ đẻ. Loại dã thú này gặp được một lần là ít đi một lần, có lẽ cả đời này cũng sẽ không thể gặp lại nhau được nữa.

Vệ Lăng phát hiện ra suy nghĩ Tần Thanh Man, cũng vô cùng ủng hộ cô.

Một bên, sau khi Tiểu Hắc khôi phục lại thể lực liền tới mời bọn họ đi chọn thịt. Tần Thanh Man với Vệ Lăng đều chọn giống nhau.

Tần Thanh Man lấy hai cái chân trước của gấu đen còn Vệ Lăng thì lột da gấu.

Tuy da gấu bị bầy sói tàn phá không còn nguyên vẹn nhưng chỉnh sửa lại sẽ thành một thứ chống lạnh rất tốt. Dù sao Sở Sở còn nhỏ, một chút vật liệu thừa cũng đủ làm một bộ cho cậu nhóc.

Với lựa chọn của Tần Thanh Man với Vệ Lăng, Tiểu Hắc rất là chê.

Vô cùng chê.

Chọn chân gấu chẳng có bao nhiêu thịt với da gấu không ăn được, chẳng lẽ là đang chê quà bọn chúng tặng bẩn thỉu. Rất không vui, nó dùng móng vuốt đá đá mạnh vào Vệ Lăng.

Vệ Lăng bất đắc dĩ, chỉ có thể lại cắt thêm hai cân thịt.

Dù sao tối nay bọn họ vẫn còn phải ở lại một đêm, hai cân thịt này coi như là bữa tối.

Thấy Vệ Lăng cắt thêm một miếng thịt, Tiểu Hắc mới vừa lòng. Sau đó nó gào lên một tiếng về phía sào huyệt của sói, một tiếng kêu trong sự vui sướng cộng thêm chút nịnh nọt.

Nó đang gọi vợ con ra dùng bữa đây mà.

Tần Thanh Man khiếp sợ, cô không ngờ sói con vừa mới sinh được một ngày đã có thể ra khỏi ổ.

Kết quả là cô nghĩ nhiều rồi, chỉ có một mình sói đen đi ra. Sau quá trình sinh nở, sói đen đã đói đến mức ngực dán sát vào lưng luôn rồi. Nhìn thấy Tần Thanh Man, nó tiến lên cọ cọ chân Tần Thanh Man xong liền nhanh chóng ngồi xuống ăn thịt.

Từng miếng từng miếng, ăn vô cùng chăm chú.

Thấy vợ mình ăn thịt, Tiểu Hắc không ngồi xuống ăn cùng mà đợi.

Vệ Lăng nắm tay Tần Thanh Man, nhỏ giọng nói: “Bình thường mùa sinh nở của sói nhất định phải tránh mùa đông. Mùa đông lạnh, còn thiếu thức ăn, sinh sói con vào lúc này tỉ lệ sói con còn sống gần như là bằng không.”

Đây cũng là điều khiến Tần Thanh Man cảm thấy kỳ lạ.

“Có lẽ đây là lần đầu tiên Tiểu Hắc làm cha, không có kinh nghiệm. Còn có một khả năng nửa chính là địa nhiệt nóng làm nó đoán sai thời gian nên mới sinh sói con vào mùa đông.” Vệ Lăng giải thích thêm.

Người ít nói khi đối mặt với mình thích sẽ vô thức nói nhiều hơn.

Mà chính hắn cũng không biết.

Nghe Vệ Lăng giải thích, Tần Thanh Man nghĩ nghĩ, cảm thấy có lẽ đúng là vì nguyên nhân này. Dù sao sói cũng không phải người, chúng chỉ có thể ứng biến sao cho phù hợp với sự thay đổi của thời tiết.

“Sau lần đi săn này, có lẽ đám Tiểu Hắc sẽ phải chuyển chỗ rồi.”

Lúc nói lời này Vệ Lăng có chút luyến tiếc “người bạn cũ” này. Dù sao cũng ở cùng Tiểu Hắc gần một năm, có tình cảm cũng là bình thường.

“Bọn Tiểu Hắc sẽ đi đâu? Không thể ở lại sao?”

Tần Thanh Man nhìn thoáng qua xung quanh đã xuất hiện rất nhiều mầm non xanh mởn, cảm thấy có chút không nỡ.

“Lúc này ở đây không có con mồi để chúng có thể sinh tồn, anh đoán nếu không phải do vợ của Tiểu Hắc mang thai thì có lẽ chúng đã đi từ nửa tháng trước rồi.” Vệ Lăng vẫn biết quy luật di chuyển của đàn sói.

“Hai con sói con nhỏ như vậy, sao đi được, trời đông còn giá rét nữa, bọn chúng không chịu nổi đâu.” Tần Thanh Man lo lắng cho hai bé sói con vừa mới đến thế giới này. Sói con mới sinh không chỉ ít lông mà lông còn ngắn nữa, không thể chống chọi được với thiên nhiên giá rét.

“Con gấu này đủ cho đám Tiểu Hắc ăn trong nửa tháng, anh đoán nửa tháng sau chúng mới chính thức di chuyển.”

Bình Luận (0)
Comment