Đền bù đủ số lượng 6
Đổi lại trước kia, nhà Tần Thanh Man không tổn thất gì, mấy người bí thư vì đại cục thì nhiều nhất cũng chỉ cần bồi thường Tần Thanh Man thôi, chắc chắn sẽ không đến nỗi khó xử như hiện tại.
Bời vì Tần Thanh Man đã là người có người yêu rồi.
Mà người yêu cô còn là quân nhân đạt tới cập bậc trung đoàn trong quân đội.
Người như vậy cho dù Trịnh An Quốc là bí thư thôn cũng không dám ở trước mặt người ta mà làm việc tùy ý được.
Một câu đánh thức người trong mộng, Tần Lỗi mới hiểu được căn nguyên vấn đề nằm ở đâu
Dùng ống tay áo lau nước mũi trên mặt, Tần Lỗi đã biết nên làm gì, nên cầu xin ai, nhưng hiện tại cũng vẫn phải thể hiện ra chút thái độ.
Nhìn thoáng qua hai đứa con đang bị treo lên, quỳ xin người khác cả buổi ông ta cũng đầy một bụng lửa giận rồi, từ bên trong đám củi, rút ra một cây gậy gỗ quất về phía hai đứa bất hiếu này.
So với việc để người ngoài đến đánh hai đứa này, chẳng bẳng để chính ông ta tự đánh.
Lực quất của Tần Lỗi cũng không hề nhẹ, cho nên Tần Kiến Quân ăn một gậy trực tiếp trợn tròn mắt, sau lưng cũng đau rát vô cùng.
Cha cậu ta là đánh thật.
Là cái kiểu đánh đến chết đấy!
Thế nhưng mà vì cái gì cậu ta là người bị đánh đầu tiên, cậu ta nhỏ tuổi nhất, chẳng nhẽ không phải là người làm anh như Tần Kiến Minh nên bị đánh trước sao?
Cùng với sự bất ngờ và khó hiểu, ánh mắt của Tần Kiến Quân đang bị bịt mồm nhìn về Tần Lỗi cũng có chút không đúng lắm.
"Nghịch tử này, cho chúng mày ăn trộm này, trong nhà không cho chúng mày ăn, hay không cho chúng mày mặc, không phải chỉ là thịt sao, không ăn một bữa cũng không chết được, không phải của mình thì không được động vào, chúng mày đều coi như gió thoảng bên tai đúng không, được lắm, đã dám phạm tội rồi, vậy ông đây liền đánh chết hai đứa súc sinh chúng mày."
Tần Lỗi càng mắng càng giận hơn, gậy gỗ trong tay đánh xuống cũng ngày càng mạnh.
Lần đánh này của ông ta, gậy cũng không chỉ đánh trên người Tần Kiến Quân, mà cũng đánh đến người Tần Kiến Minh, nhưng nhiều hơn cả vẫn là trên người Lưu Tam Côn.
Nếu ba người cùng phạm tội, vậy nên đánh cũng là đánh cả ba.
Lưu Tam Côn không nghĩ tới mình cũng sẽ bị Tần Lỗi đánh.
Chỉ sửng sốt mất một giây liền ra sức giãy dụa, dựa vào đâu mà đánh gã ta, dù gã ta bị bắt thì cũng nhận phạt, bí thư cũng không nói đánh mình, Tần Lỗi dựa vào đâu để đánh gã ta, đánh thì đánh đi, lại còn đánh không đồng đều, gã ta không phục.
Không phục.
Lưu Tam Côn không phục đang bị chặn miệng lại, nhưng chân không có bị trói.
Nhiệt độ trên người cũng đã khôi phục lại, gã ta dùng hai chân đá tới Tần Lỗi.
Tần Lỗi không hề phòng bị gì hết, liền bị đá một phát, hay có thể nói là ông ta căn bản không nghĩ tới Lưu Tam Côn dám phản kháng, cho nên phần lớn gậy đánh xuống ông ta đều đánh trên người Lưu Tam Côn.
Dù sao thì con ai người nấy thương.
Hai đứa con kia của ông ta cho dù có hư đốn thì cũng là giống của ông ta.
Do vậy mà Tần Lỗi không hề đề phòng liền bị Lưu Tam Côn trong cơn giận một cước đá vào trong đống lửa, bởi vì trời lạnh nên đống lửa cũng được gom lại đốt đến rất to, ngọn lửa cao, Tần Lỗi vừa ngã tới không chỉ áo bông trên người gặp vạ mà đến tóc cũng bị cháy xém mất.
Lập tức, khắp phòng tràn ngập một mùi tóc cháy khét khó ngửi.
Những người vây xem xung quanh cũng coi như phản ứng nhanh, lúc Tần Lỗi bị ngã vào trong đống lửa liền có người lao ra cứu, nhưng cho dù là như vậy, cũng không giữ được mũ của Tần Lỗi, tóc cũng bị cháy đến phần lớn, cả khuôn mặt bị khói hun đen sì.
Sự cố ngoài ý muốn này xảy ra khiến cho cả Tri Thanh Điểm đều an tĩnh cực kỳ.
Ánh mắt Tần Lỗi trừng trừng nhìn về Lưu Tam Côn, những người khác thì len lén liếc Trịnh An Quốc và Tiền Tương Dương.
Sắc mặt Trịnh An Quốc cùng Tiền Tương Dương đều khó coi vô cùng.
Lưu Tam Côn thấy mình gây họa rồi, càng giãy dụa kịch liệt hơn.
Gã ta có lời muốn nói.
"Lấy rơm trong miệng nó ra đi." Trịnh An Quốc cũng nhìn ra Lưu Tam Côn có lời muốn nói, lập tức bảo Khương Lâm Sơn.
Khương Lâm Sơn nhanh chóng lấy rơm trong miệng Lưu Tam Côn ra ngoài.
"Cmn chứ Tần Lỗi kia, tôi có khốn nạn đến đâu cũng là do bí thư xử lý, ít nhất thì bí thư còn công bằng liêm chính, ông cmn mười gậy thì đánh trên người ông đây đến tám gậy, ông nghĩ ông đây bị bịt miệng rồi thì không phản kháng được sao, tôi nhổ vào, hai đứa con nhà ông đều hư hỏng giống ông, đúng là thượng bất chính hạ tắc loạn."
Rơm trong miệng Lưu Tam Côn vừa được lấy ra, há miệng cái liền đối với Tần Lỗi phun ra một tràng.
"Cái lão chết tiệt nhà ông, chả ai như ông bao che con như vậy, ông đây không phục, đến nhà họ Tần trộm thịt cũng không phải chỉ có mình tôi, dựa vào đâu mà phần lớn trừng phạt lại do tôi chịu, ông đây không phục ông, cái lão già chết tiệt này tìm chỗ nào mát mẻ rồi cút đi đi."