Lưu Hoà Xương nhận ra Tần Thanh Man, Tần Thanh Man và Sở Sở đương nhiên cũng nhận ra Lưu Hòa Xương, thấy Lưu Hoà Xương không tham dự, Tần Thanh Man cũng coi như không nhìn thấy người này.
Lưu Hoà Xương chạy trốn được nửa đường gặp được Tiểu Nghiêm đi thông báo cho Bao Thắng Lợi, vội vàng hỏi đã tìm được người chưa.
"Đồng chí Lưu Hòa Xương, tôi vẫn chưa tìm thấy người, nghe nói anh ấy đang sửa chữa máy móc, tôi đi qua bên đấy tìm xem." Đối với câu hỏi của Lưu Hòa Xương, Tiểu Nghiêm gấp gáp đến mồ hôi suýt chút nữa thì chảy xuống, việc cấp trên giao cho cậu ta làm không xong, vậy chứng tỏ cậu ta không có năng lực.
"Việc này không vội, Tiểu Nghiêm, cậu đỡ tôi đến phòng y tế kiểm tra cái lưng một chút."
Lưu Hoà Xương nhanh chóng mượn cớ để người khác dìu mình rời đi trước, đồng thời giữ Tiểu Nghiêm lại. Mọi chuyện vẫn chưa làm, vậy thì không làm nữa, chỉ cần Tiểu Nghiêm vẫn chưa nói ra chuyện này, vậy coi như gã ta vẫn chưa tham dự vào.
Tiểu Nghiêm căn bản không thể biết tình thế mọi chuyện đã khác, Lưu Hoà Xương để cậu ta cùng đi khám lưng, cậu ta nhanh chóng đi cùng.
Dù sao thì cậu ta chính là nhân viên phục vụ, làm việc như thế nào đương nhiên phải nghe lời cấp trên sắp xếp.
Lưu Hoà Xương lừa gạt Tiểu Nghiêm đi mất, đương nhiên cũng sẽ không chặn miệng Bao Thắng Lợi. Cứ như vậy, Bao Thắng Lợi vì mẹ vợ đương nhiên phải ra mặt, nếu không sẽ rất nực cười. Còn về phần làm ầm ĩ lên Ngô Viễn Minh rớt đài như thế nào, gã cũng không định xen vào nữa.
Ngô Viễn Minh không nghĩ tới mình đã bị Lưu Hoà Xương chơi một vố.
Nhìn thấy Lưu Hoà Xương ngã thương được dìu đi, ông ta cũng không nghĩ đến việc giữ lại.
Đối với năng lực của bản thân ông ta vẫn vô cùng tự tin, làm trưởng nông trường quản lý hơn mấy ngàn người, ông ta tin rằng chỉ cần mình vung tay lên một cái chắc chắn sẽ có vô số người phụ họa.
"Cô là ai, vì sao lại gây chuyện ở nông trường Hồng Kỳ của chúng tôi, người đâu, đến bắt cô ta lại." Ngô Viễn Minh vừa xuất hiện đã thể hiện "uy của quan" rất khí thế.
Nếu như thân phận của Tần Thanh Man chưa được làm rõ, có lẽ sẽ thật sự có người nghe lời Ngô Viễn Minh.
Nhưng hiện tại thân phận của Tần Thanh Man đều đã rõ ràng, trong nhóm người lại có người nhận ra bọn họ là người đồn Kháo Sơn, còn có người nào dám công khai giúp Ngô Viễn Minh nữa. Cứ do dự như vậy, lời Ngô Viễn Minh vừa nói ra không chỉ không có ai ra mặt giúp đỡ bắt người, mà mọi người còn bình tĩnh lặng lẽ đứng làm khán giả.
Cổng lớn của nông trường Hồng Kỳ đứng chen chúc vô số người, nhưng lại im ắng một mảnh.
Một bầu không khí khó xử bao trùm.
Ngô Viễn Minh cho rằng mình có thể được nhiều người ủng hộ, kết quả lại không có ai phản ứng ông ta.
Ông ta trong nháy mắt bùng phát sự phẫn nộ.
"Aiyo, uy phong thật lớn, ông chỉ là một quản lý quản lý chuyện sản xuất của nông trường thôi mà lại dám vượt quyền vượt chức làm việc của công an sao, ông là đang ăn gan hùm mật gấu hay là mượn gan của ông trời vậy?" Tần Thanh Man dù sao cũng là người hiện đại, đủ loại điều lệ pháp luật cô đã thuộc nằm lòng rồi.
Tuy nói pháp luật hiện tại cùng với sau này có hơi khác nhau một chút, nhưng chức trách thẩm quyền là từ khi bắt đầu thành lập quốc gia đã được phân chia rõ ràng rồi.
Quản lý nông trường có thẩm quyền bắt người, điều này chắc chắn là không thể nào.
Một câu nói của Tần Thanh Man không chỉ dọa Ngô Viễn Minh khiếp sợ, cũng khiến cho tất cả mọi người ở hiện trường kinh ngạc sững sờ, ánh mắt đám người nhìn về phía Tần Thanh Man trở nên vô cùng phức tạp và khác biệt.
Bọn họ là công nhân trong nông trường, trước mặt Ngô Viễn Minh đều bị quản chế, chỉ có người như Tần Thanh Man thế này mới có thể khiêu chiến với Ngô Viễn Minh.
Bởi vì Tần Thanh Man không phải dựa vào Ngô Viễn Minh để kiếm cơm ăn, cũng không phải dựa vào đối phương để có áo mặc, không có yêu cầu, mới có thể cứng rắn đến cùng.
"Vị đồng chí này, cô đánh người chính là phạm pháp, chúng tôi đang hỗ trợ đồng chí công an bắt người." Ngô Viễn Minh không phải là người không có đầu óc, vừa nghe lời Tần Thanh Man nói xong đã biết Tần Thanh Man không phải là một người phụ nữ nông thôn lạc hậu không có kiến thức, nếu không làm sao có thể biết được phạm trù chức trách của quản lý nông trường.
Nhanh chóng đổi góc độ biện bạch với Tần Thanh Man.