Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 419

Chương 419 -
Chương 419 -

Sau đó hai chị em đều nghe thấy tiếng chạy nhanh bịch bịch bịch.

Âm thanh không lớn lắm, nhưng vô cùng dồn dập.

Ngẩng đầu, một bóng dáng đen thui từ xà nhà trên đầu rớt xuống.

Nếu không phải Tần Thanh Man nhận thức được cái đồ đen thùi lùi này là sói con mà đưa tay ra, chắc chắn sói con có thể đập bất tỉnh.

Tóm gáy sói con, hai chị em Tần Thanh Man và sói con đưa mắt nhìn nhau.

“Chị, vừa nãy có phải nó không xuống được, lại không muốn để cho chúng ta thấy trò cười mới trốn mãi không?” Sở Sở thắc mắc nhìn về phía móng vuốt của sói con, khó lắm móng mới mọc ra chút đã bị mòn hết rồi.

Tần Thanh Man nhìn móng của sói con một cái, lại nhìn lên xà nhà cao tít, câm nín.

“U u u—”

Sói con biết mình làm sai không dám gào khóc nữa, u u lấy lòng Tần Thanh Man.

Đôi mắt nhỏ không ngừng nhìn về phía sữa dê trên đất, đầu lưỡi cũng sốt ruột liếm miệng.

Nó đói rồi.

Trước đó náo loạn phòng phía đông đã hao tổn không ít sức lực của sói con, lại lo lắng bị đánh mông, nên nhóc con quyết tâm ra sức trèo lên xà nhà, nó nhỏ xíu, tìm được khe hở ở trên xà nhà chui vào phòng khách.

Kết quả đi lên dễ đi xuống khó, sói con đã thử mấy lần đều không trèo xuống được.

Xuống không được thì giận đến mức không ngừng gào khóc kêu la, dọa hai con ngỗng trong phòng khách sợ, cũng dọa đến dê trong chuồng, mới khiến cho hai chị em Tần Thanh Man về nhà cảm nhận được bầu không khí không ổn.

Đừng thấy sói con là sói, lại nhỏ, nhưng linh tính vô cùng mạnh.

Lúc đầu cảm nhận được Tần Thanh Man và Sở Sở đã tức giận, lo lắng bị đánh, nhóc con trốn trên xà nhà không dám lên tiếng.

Nếu không phải Tần Thanh Man dùng sữa dê dụ dỗ, sói con thậm chí không định ló ra nhanh như vậy.

“Dám khiến cho người trong nhà lo lắng như vậy, phải đánh.”

Lần này Tần Thanh Man cũng không che chở cho sói con nghịch ngợm phá phách nữa, đưa tay ra đánh mạnh mấy cái vào mông béo ú của Đô Đô.

Cái mông béo ú của Đô Đô vô cùng nhiều thịt, đánh xuống cũng vô cùng đàn hồi.

Tay Tần Thanh Man đánh mạnh sói con cảm giác còn chưa thỏa mãn, nhưng sói con lại bị đánh ủ rũ.

Ở trong lòng sói con Tần Thanh Man giống như mẹ vậy, bây giờ bị mẹ đánh, sói con cũng không vừa khóc vừa ầm ĩ giống trẻ con loài người, mà tai và đuôi đều cụp xuống.

Nó đã biết sai rồi.

Trước đó lúc sói con phá phách cũng từng bị vợ Tiểu Hắc đánh mông, lúc này bị Tần Thanh Man đánh, cảm giác quen thuộc lần nữa ùa về.

Trong đôi mắt long lanh đều là nước mắt.

Thậm chí còn không dám khóc, chỉ có thể đáng thương trông mong nhìn Tần Thanh Man.

Sở Sở thấy sói con như vậy trong nháy mắt đau lòng: “Chị, hay là thôi đi, là chúng ta bỏ Đô Đô ở nhà trước, nó chỉ lo lắng chúng ta không cần nó, vứt bỏ nó.”

Tần Thanh Man vốn còn cho rằng sói con quá nghịch ngợm nên dạy dỗ nhiều một chút, nhưng nghe lời của Sở Sở, cô mới hiểu ra giữa đứa trẻ có thể có rào cản ngôn ngữ, nhưng tình cảm của bọn chúng tương thông với nhau.

Ôm lấy sói con, Tần Thanh Man không nói tiếng nào dùng khăn lông ướt lau người cho sói con.

Sói con ở trên xà nhà chạy tới chạy lui, cả người dính không ít bụi bặm.

Sở Sở thấy Tần Thanh Man không nói chuyện cũng không dám khuyên nữa, chỉ ở bên cạnh tích cực hỗ trợ đổ nước, đưa khăn lông.

Tần Thanh Man lau sạch cho sói con xong, mới đưa tay vuốt người nó một cái, sau đó đặt sói con trước sữa dễ.

Sói con ngửi thấy mùi sữa dê thơm ngon, ngẩng đầu nhìn Tần Thanh Man một cái, lần này nó không nhận ra được sự bất mãn của Tần Thanh Man với nó nữa, nhỏ tiếng gào khóc với Tần Thanh Man một tiếng, sau khi nhận được một cái sờ đầu của Tần Thanh Man, sói con mới vui sướng vùi đầu vào bát cơm.

Ăn cơm, nỗ lực ăn cơm!

Tần Thanh Man lại khôi phục tiếng cười nói lần nữa, Tần Thanh Man dẫn Sở Sở thu dọn nhà cửa sạch sẽ.

Mấy ngày sao, Tần Thanh Man không chỉ đan xong áo len của Vệ Lăng, mà còn đan cho Sở Sở một chiếc áo len màu xanh lá.

Màu sắc vô cùng tươi sáng xinh đẹp.

Sở Sở mặc lên người cũng không muốn cởi, cậu cảm thấy áo len chị gái đan ấm áp hơn áo mua trong hợp tác xã cung tiêu, cũng đẹp hơn.

Sói con thấy áo len không có phần mình liền không hài lòng, cắn ống quần Tần Thanh Man gầm gừ.

Chọc cho Sở Sở cười ha ha thật lớn.

Cậu thật sự còn chưa từng thấy sói mặc áo len như thế nào.

Bên ngoài đồn Kháo Sơn, cả nhà Vạn Minh Tích sau hơn một tuần kiên trì cuối cùng cũng mang quà lớn đến cửa nhận lỗi xin lỗi.

Lần này không chỉ hai người Vạn Minh Tích và Vạn Lương đến, con gái duy nhất của nhà bọn họ Vạn Lâm cũng đi theo phía sau.

Chỉ là trên mặt Vạn Lâm tràn đầy sự không hài lòng.

Bình Luận (0)
Comment