Dạy dỗ ba người tư tưởng không tích cực, có câu cách mạng nghề nghiệp không phân biệt giàu nghèo, cũng không phân biệt tốt xấu, đều không muốn làm việc mệt nhọc, việc dơ bẩn, vậy những việc mệt nhọc dơ bẩn đó ai làm đây? Có ai sinh ra là người làm việc mệt nhọc, dơ bẩn đâu?
Những lời này Vạn Lương sớm đã thuộc làu, vốn đều là anh ta lấy ra chặn miệng người khác kiếm cớ, không ngờ tới có một ngày anh ta cũng sẽ bị loại giọng bề trên này chặn miệng.
Lần này người nhà họ Vạn đã hoàn toàn hết cách.
Trong lúc tuyệt vọng đã nhớ đến Tần Thanh Man.
Mặc dù nói bọn họ cũng từng làm mích lòng Tần Thanh Man, nhưng dẫu sao Tần Thanh Man cũng có quan hệ huyết thống rất gần, nhớ lại Tần Thanh Man từng dễ bị gạt, người nhà họ Vạn bàn bạc một chút, cuối cùng dự định đến đồn Kháo Sơn nhận lỗi xin lỗi.
Coi như Tần Thanh Man không tha thứ cho bọn họ, thì bọn họ sẽ không chịu thiệt quá lớn.
Nếu Tần Thanh Man chịu tha thứ, vậy thì có phải bọn họ lại có vốn để trở mình không.
Lúc trước Vệ Lăng đến nông trường rất muộn, người nhà họ Vạn đã đi trước một bước, nên người nhà họ Vạn không thể nhìn thấy hai người ôm nhau, nhưng trộm nghe không ít lời nói ngưỡng mộ trong nông trường, chuyện Ngô Viễn Minh phạm phải là án lớn, cuối cùng bị quân đội áp giải đi.
Lúc đó Vệ Lăng oai phong bao nhiêu, Tần Thanh Man được người ta ngưỡng mộ cỡ nào.
Một số lời ngưỡng mộ đương nhiên cũng đã truyền đến tai người nhà họ Vạn, có họ hàng làm chức vụ trung đoàn trưởng trong quân đội như Vệ Lăng, người nhà họ Vạn bằng lòng cúi đầu với Tần Thanh Man, cho nên hôm nay cả nhà không chỉ tắm rửa sạch sẽ, còn mang quà lớn chạy tới đồn Kháo Sơn xin lỗi.
Thực ra trước đó bọn họ cũng nghĩ tới lôi kéo quan hệ với một số người chức vụ không tệ, nhưng đều cảm thấy không đáng tin cậy, cuối cùng cũng không ra tay, mà lựa chọn Tần Thanh Man.
Hơn một năm qua ba người nhà họ Vạn sống ở nông trường Hồng Kỳ không tệ, trong tay vẫn góp được một ít vốn.
Lần này đến đồn Kháo Sơn bọn họ cũng chịu chi tiền.
Đã mua cả thảy hai ký rưỡi thịt heo, còn lấy một bao lương thực hai mươi lăm ký, ngoài những thứ này ra, bọn họ còn mang một ít vải vóc, kẹo, kẹo là định lấy lòng Sở Sở.
Nhà họ Tần chỉ có hai chị em Tần Thanh Man, nếu có thể lấy lòng Sở Sở, người nhà họ Vạn cảm thấy giải quyết Tần Thanh Man tương đối dễ dàng.
Như vậy, sáng sớm, cả nhà đã xách quà lớn ra khỏi nhà.
Từ nông trường Hồng Kỳ đến đồn Kháo Sơn không xa lắm, cả nhà dừng lại ở trấn trên một lúc mua đồ, nhưng cũng không tốn bao nhiêu thời gian, lúc chạy tới đồn Kháo Sơn bà con của đồn còn chưa ăn cơm sáng.
Mọi người còn chưa ăn cơm sáng, nhưng hai chị em Tần Thanh Man đã ăn rồi.
Từ khi Tần Thanh Man xuyên đến đã biết thân thể hai chị em suy nhược tương đối nghiêm trọng, đa phần nhà bọn họ đều ăn ba bữa một ngày, cho nên lúc nhà họ Vạn tới, nhà bọn họ đã ăn cơm sáng xong, cách bữa trưa ít nhất còn hai tiếng nữa.
Lần này người nhà họ Vạn đến đồn Kháo Sơn cũng kêu đứa con gái duy nhất Vạn Lâm theo.
Dáng dấp Vạn Lâm không tệ, rất xinh đẹp, mấy năm nay vẫn luôn được nuông chiều ở nhà, người nhà họ Vạn muốn tìm cho con gái một nhà năng lực mạnh, hai năm nay Vạn Lương cũng có thể kiếm được tiền, cũng không keo kiệt, đồng ý nuông chiều.
Vạn Lương cũng có chút tâm tư của mình.
Mẹ ruột Tần Thanh Man gả cho nhà họ Tần, dù nhà họ Tần không giàu có, nhưng Tần lão đại này vẫn không tệ, mẹ ruột nguyên chủ lại chiếu cố nhà mẹ đẻ, bình thường có chút gì đó cũng sẽ nhớ giữ lại một phần cho nhà, từ nhỏ Vạn Lương nhận lợi ích từ người cô không ít, cũng bằng lòng tìm một nhà tốt cho Vạn Lâm, muốn sau này Vạn Lâm cũng có thể giúp đỡ trong nhà.
“Mẹ, còn bao lâu nữa, con sắp đi không nổi rồi.”
“Con gái à sắp đến rồi, con đừng càm ràm nữa, nếu không phải phối hợp với bước chân của con, chúng ta đã tới lâu rồi.” Hứa Liên Hoa cũng đi đến mức tức một bụng rồi.
Công việc vốn không suông sẻ, kết quả đi đến đồn Kháo Sơn cũng không gặp được một chiếc xe có thể ngồi.
Thật sự tức chết bà rồi.
Bà ta nghi ngờ những người này biết bọn họ muốn đến đồn Kháo Sơn không chịu chở người nhà bọn họ.