Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 429

Chương 429 -
Chương 429 -

Hai vợ chồng Vạn Minh Tích cảm thấy chỉ cần Tần Thanh Man chịu nhận bọn họ, vậy thì chồng của Tần Thanh Man chắc chắn cũng giúp bọn họ một chút, chỉ cần có thể mượn thế lực của Vệ Lăng, thế thì bọn họ ở nông trường Hồng Kỳ gây dựng lại căn bản không thành vấn đề.

Nghĩ như vậy, Vạn Minh Tích và Hứa Liên Hoa thả lỏng.

Vạn Minh Tích gánh lương thực, Hứa Liên Hoa xách thịt, dưới chân mang gió đi như thăng tiến thuận lợi.

Hai người suy đoán Tần Thanh Man đơn giản, chỉ có lòng Vạn Lương nặng nề.

Anh ta cẩn thận quan sát lời nói cử chỉ của Tần Thanh Man, từ lúc gặp mặt đến hiện tại, Tần Thanh Man chưa từng chào bọn họ, mà cái này đã thể hiện rõ thái độ thật sự của Tần Thanh Man.

Thấy hôm nay vào cửa nhà họ Tần có thể lần lần cuối cùng.

Vạn Lương thở dài một hơi trong lòng, anh ta thật sự không nghĩ tới sự việc sẽ đi đến bước này, trước kia anh ta không thể nào nhìn ra Tần Thanh Man có thể thay đổi lớn như vậy, có một ngày có thể trở mình, nếu sớm biết, anh ta cần gì phải chặt đứt đường lui.

Đáng tiếc, trên đời không có thuốc hối hận.

Người trong đồn Kháo Sơn không ít, nhà trong đồn cũng nhiều, mấy người đi một lúc lâu mới đi đến nhà họ Tần.

Nhà họ Tần vẫn là nhà họ Tần trước kia, nhìn bên ngoài không có chút thay đổi nào.

Chỉ là sau khi vào cửa bọn người Vạn Lương đã nhìn thấy chuồng dê.

Nhìn một bên chuồng dê đầy ắp than đá, lại nhìn hai con dê phía bên kia, cả nhà đều vô cùng ngưỡng mộ, đặc biệt là cái ống dẫn rộng lớn kia.

Vợ chồng Vạn Minh Tích và Vạn Lâm có thể không biết mấy món này là gì, nhưng Vạn Lương đi theo Ngô Viễn Minh lên thành phố đã từng nhìn thấy.

Đây là đường ống sưởi.

Chỉ có người thành phố lớn mới có thể dùng, không ngờ nhà họ Tần xa xôi lại có thể gắn đường ống sưởi, thậm chí lắp đặt đường ống sưởi này không phải cho người dùng mà cho hai con dê dùng.

Giờ phút này Vạn Lương càng thêm kiêng dè Tần Thanh Man.

Người có thể dùng đường ống sưởi này không phải người bình thường, cho dù trước kia anh ta theo bên cạnh Ngô Minh Viễn cũng chưa từng thấy Ngô Minh Viễn dùng.

Chủ yếu là thứ đồ này không dễ mua, ngoài có tiền, có phiếu, còn phải có đường.

Không có đường cất tiền, phiếu cũng không mua được.

"Sở Sở. " Tần Thanh Man đẩy cửa phòng khách ra, còn chưa vào cửa, cô liền gọi một tiếng trước, mục đích là nhắc nhở Sở Sở mình đã trở về, cũng coi như bỏ qua lỗi Sở Sở lén chạy ra ngoài.

"Chị."

Sở Sở về đến nhà trước Tần Thanh Man một lúc.

Cậu bé chân ngắn, chạy vừa gấp vừa nhanh, vừa vào nhà mồ hôi đầy đầu, lo lắng Tần Thanh Man nhìn ra gì đó, vội cởi quần áo lau mặt, lúc này vừa ngừng thở hổn hển.

Tần Thanh Man đoán Sở Sở lén chạy ra khỏi nhà, vừa nãy dẫn người nhà họ Vạn đi đường vòng một chút.

Mục đích chính là chừa cho cậu thời gian chuẩn bị đầy đủ.

Thực ra Sở Sở đã nghe thấy tiếng từ khi Tần Thanh Man vào cửa viện, không chỉ nghe thấy tiếng, còn nhìn thấy từ cửa sổ.

Nhìn thấy người nhà họ Vạn, cậu rất bất ngờ.

Đừng thấy cậu còn nhỏ, thực ra cậu vừa thông minh vừa nhạy cảm, sớm đã nhìn ra Tần Thanh Man cũng không muốn nhận người nhà họ Vạn, bằng không trước đây cũng sẽ không đến nông trường vả mặt người nhà này.

"Sở Sở, em dẫn Đô Đô đến phòng phía đông chơi, chú ý thêm chút than vào trong lò.

Tần Thanh Man bảo Sở Sở đi, có một số chủ đề quá trưởng thành cô không định nói trước mặt trẻ nhỏ, cũng không muốn khiến cho cậu cảm thấy thế giới không đủ tốt đẹp.

"Dạ."

Sở Sở ngoan ngoãn ôm sói con trên đa ta trở về phòng phía đông.

Sói con vừa với ra khỏi nhà thả gió một lúc, còn chưa chơi đủ đã bị Sở Sở dẫn về, lúc này đang cáu kỉnh với Sở Sở, nhìn thấy Sở Sở lại ôm lấy mình, nhóc con xẹt một cái chạy đến trước mặt Tần Thanh Man bắt đầu khẩy chân.

Đây là muốn để Tần Thanh Man bế.

"Ôi, con chó con thật xinh đẹp."

Vạn Lâm lần đầu nhìn thấy sói con khỏe mạnh lanh lợi, thấy sói con vừa xinh đẹp vừa đáng yêu, nhịn không được đưa tay sờ.

"Đừng đụng, Đô Đô không thích bị người khác chạm vào."

Tiếng Sở Sở nhắc nhở vang lên.

Tần Thanh Man cúi người ôm sói con vào trong lòng mình rất tự nhiên, đưa tay sờ đầu sói con một cái, dỗ dành nói: “Đô Đô, theo Sở Sở về phòng chơi, lát nữa chị làm đồ ngon cho nhóc.”

Nói xong liền nhét sói con vào trong lòng Sở Sở.

Bình Luận (0)
Comment