Tần Thanh Man không nghĩ tới Hoàng Uyển Thanh sẽ vì một chút thanh tịnh yên ổn mà tình nguyện ở trong phòng như thế này.
"Thanh Man, làm sao cô biết tôi ở đây?" Hoàng Uyển Thanh dùng xà phòng rửa mặt với tay chân xong, sau đó liền nhanh chóng đi vào phòng, vừa vào nhà đã đem áo khoác trên người cởi xuống đổi thành chiếc áo bông treo ở sau cửa, điều kiện nhà cô ấy khá tốt, vẫn có mấy chiếc áo bông để thay giặt.
Lúc này Tần Thanh Man đã mở lửa của bếp lò lên, đổi thành than mới, nhiệt độ trong phòng cũng tăng lên một chút, sau đó trả lời Hoàng Uyển Thanh, "Là A Lăng nói cho tôi biết."
Này cô nói mặc dù đang trả lời Hoàng Uyển Thanh, nhưng điều ngoài ý muốn là Hoàng Uyển Thanh thế mà lại không biết đến chuyện sóng gió lúc trước mình gây ra ở nông trường.
Chẳng qua nhìn lại căn phòng lạnh lẽo này, lại liên hệ đến dáng vẻ Hoàng Uyển Thanh làm việc ở trong chuồng bò, Tần Thanh Man đột nhiên liền hiểu được đối với chuyện mọi người đang truyền tai nhau ở nông trường có lẽ Hoàng Uyển Thanh thực sự không hề biết thật.
Bởi vì Hoàng Uyển Thanh không có bạn bè gì ở nông trường.
Thậm chí còn có khả năng bởi vì nguyên nhân của Triệu Thiên Thành mà bị xa lánh, cho nên mới thực sự không biết đến chuyện bên ngoài.
"Trung đoàn trưởng Vệ thế mà lại biết tôi ở nông trường á?"
Thay quần áo xong, lúc này Hoàng Uyển Thanh đang thoa dầu dưỡng lên mặt.
Cô ấy mới vừa rửa mặt xong, nếu không thoa dầu dưỡng lên mặt sẽ rất dễ bị gió lạnh thổi cho nứt nẻ, cho nên dù lát nữa còn phải ra ngoài làm việc, cô ấy vẫn phải thoa một chút dầu dưỡng lên mặt để dưỡng ẩm cho da, chẳng qua là dầu dưỡng cô ấy mang đến tiêu hao có hơi nhanh, cũng không biết có thể xin nghỉ để đi vào thị trấn mua thêm hay không.
Tần Thanh Man trông thấy Hoàng Uyển Thanh đang thoa mặt, lập tức liền đoán ra được cái khó của cô ấy.
Thế là lấy ra từng món đồ mà mình mang đến.
"Uyển Thanh, mấy cái bánh bao này là tôi và Sở Sở cùng gói, là đồ nhà tự làm, nguyên liệu đầy đặn, đã hấp rồi, đồ chín đó, nếu cô đói rồi thì có thể dùng hộp cơm đựng lại cho lên bếp hâm nóng một chút là có thể ăn."
"Vậy thì tốt quá rồi, Thanh Man, tôi thực sự rất thèm tay nghề nấu nướng của cô."
Thoa mặt xong xuôi Hoàng Uyển Thanh lập tức đi tìm hộp cơm của mình mang ra để đựng bánh bao.
Lần đầu tiên tới thăm Hoàng Uyển Thanh, Tần Thanh Man cũng không mang theo quá nhiều bánh bao, chỉ mang tới có 6 cái, chẳng qua bánh bao cô làm rất to, dựa theo sức ăn của Hoàng Uyển Thanh, một cái đã có thể đủ cho cô ấy ăn một bữa rồi.
Cho nên hộp cơm của Hoàng Uyển Thanh tất nhiên không thể nào chứa đủ 6 cái bánh bao to đùng được.
"Uyển Thanh, đừng cố nhét nữa, dùng túi vải để đựng đi, túi vải sạch sẽ, đặt cách xa lửa một chút là có thể để được hai ngày rồi." Tần Thanh Man nhặt bánh bao từ trong hộp cơm của Hoàng Uyển Thanh ra rồi lại cho vào trong túi vải thêm lần nữa, cuối cùng chỉ để lại một cái bánh bao ở trong hộp cơm.
Làm xong xuôi hết thảy, Tần Thanh Man nhìn thoáng qua căn phòng trống trải, đặt túi vải xuống cuối giường.
Nhiệt độ ở nơi đó thấp, vừa hay phù hợp để đặt bánh bao.
"Thanh Man ơi, cô thật sự tốt quá." Lúc này Hoàng Uyển Thanh cảm nhận được sự ấm áp của mùa xuân.
"Cô không cần phải khách sáo với tôi, lúc trước tôi không biết cô ở nông trường Hồng Kỳ, hiện tại biết rồi, khi nào rảnh rỗi sẽ đến thăm cô, cô có thời gian cũng có thể đi đến nhà tôi để ăn cơm." Tần Thanh Man nói mấy lời đơn giản với Hoàng Uyển Thanh.
Hoàng Uyển Thanh nghe được những lời này của Tần Thanh Man vẫn có hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu trả lời một tiếng “ừm".
Cũng không biết có cơ hội đến nhà họ Tần thêm một lần nữa hay không.
"Đúng rồi, tôi còn mua cho cô một ít bánh ngọt và trứng gà, bánh ngọt cũng giống như bánh bao, hâm nóng một chút là có thể ăn được, trứng gà thì cô dùng hộp cơm hấp lên, để bồi bổ thân thể." Tần Thanh Man giống y như một bà mẹ già đang quan tâm đứa con gái Hoàng Uyển Thanh.
Hoàng Uyển Thanh bỗng nhiên cảm thấy cánh mũi chua xót, có hơi muốn khóc.
"Tôi còn mua cho cô một ít kẹo sữa thỏ trắng, lúc không tiện thì hòa với nước nóng để uống, có thể làm dịu cơn đau." Tần Thanh Man không biết Hoàng Uyển Thanh vào chu kỳ đặc thù có đau bụng hay không, nhưng những điều cần nhắc nhở thì cô vẫn phải nhắc nhở rõ ràng.