Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 511

Chương 511 -
Chương 511 -

Sân kiểm tra khá lớn, Vệ Lăng cũng không đi bộ từng bước mà chậm rãi lái xe quan sát.

Mái xe jeep phủ bạt dày cộp, nặng nề nhưng thật ra nhiệt độ trong xe vẫn giống bên ngoài.

Tuy vậy nhưng Vệ Lăng hoàn toàn không cảm thấy lạnh.

Vì anh mặc áo len Tần Thanh Man đan cho, chân đi giày rất dày, hiệu quả ngăn khí lạnh rất tốt.

Thật ra không phải chỉ có mình Vệ Lăng mặc như vậy mà tất cả những chiến sí khác đều mặc như thế.

Nơi trời đông giá rét, tất cả đều mặc giống nhau.

Điểm khác nhau có lẽ là áo len.

Có người mặc áo len mình mua, có người được ba mẹ đan cho, cũng có người được vợ hoặc người yêu đan.

Trang phục huấn luyện, quần áo bình thường, tóc quân đội hay áo len đều phải tự chuẩn bị.

Vệ Lăng lái xe nghiêm túc quan sát các chiến sĩ làm bài kiểm tra thì đột nhiên hắn nhìn thấy một đống đen sì.

Khi nhìn thấy sói con, Vệ Lăng lập tức đạp phanh.

Ngay khi Vệ Lặng nhìn thấy sói con thì nó cũng nhìn thấy Vệ Lăng, sói con đã sớm quen thuộc với Vệ Lăng hưng phấn nhảy nhót, nó nhảy lên không chút kiêng kỵ chạy băng băng.

Chạy qua con đường đang tiến hành kiểm tra, còn chạy qua cả đường bắn, từng viên đạn vù vù vù bay qua tai sói con…

Cuối cùng sói con nhảy vào trong nước vùng vẫy bơi.

Bình thường lúc ở nhà sói con tuy vẫn rất nghịch ngợm nhưng nhóc đã rất khống chế tốc độ, đây là lần đầu tiên nó dốc hết sức chạy.

Vệ Lăng vốn định mắng sói con nhưng đây là khu vực đang tiến hành kiểm tra.

Không thể cho dừng kiểm tra được nên hắn chỉ có thể hờ hững nhìn sói con qua năm ải chém sáu tướng xông về phía mình.

Trên đường đi, một vài chiến sĩ không chỉ bất ngờ vì thấy sói con mà thậm chí còn có người người ngã ngựa đổ tự động tránh ra, chỉ có sân tập bắn là vẫn bình thường, đạn đã bắn ra, không thể thu hồi lại.

“Con gì vậy?”

“Chó à?”

“Sao tôi lại thấy nó là sói nhỉ?”

“Có cần bắt lại không?”

“Là sói con, trông nhỏ vậy nhỉ?”

Vô số tiếng bàn tán vang lên, rất nhiều nơi đang tiến hành kiểm tra đều dừng lại.

Các chiến sĩ dừng lại, những tiểu đội, trung đội, đại đội, tiểu đoàn trưởng đang điều hành kiểm tra sắc mặt đại biến.

Tuy mọi người đều không ngờ lại có sói con đột nhiên xuất hiện tại điểm kiểm tra nhưng để sói con đến được đây thì liệu có phải họ đang để lộ nhược điểm không. Nếu đây mà là chiến trường, không ai dám nghĩ.

Sau khi nghĩ rõ điểm này, sắc mặt của tất cả mọi người đều vô cùng khó coi.

Binh sĩ cũng nhận ra điểm dị thường, đều tự mình cẩn thận từng li từng tí nhìn lén cấp trên của mình.

“Tốt lắm, rất tốt.” Vệ Lăng thật sự không ngờ bình dưới trướng hắn lại có thể để lộ ra sơ suất lớn như vậy, phải biết rằng trung đoàn bọn họ nổi tiếng là trung đoàn có thực lực trong sư đoàn.

Nghe Vệ Lăng nói vậy, không ai dám lên tiếng.

Tất cả quân binh các cấp cũng không dám hó hé gì, đặc biệt là những chiến sĩ phạm sai lầm, gương mặt vô cùng căng thẳng.

Bọn họ biết mình đã trượt bài kiểm tra rồi.

“Ngao ôôô ——”

Sói con hoàn toàn không biết mình đã gây họa gì, nó vui vẻ chạy đến bên cạnh chân Vệ Lăng.

Nó lắc mạnh cơ thể, vừa mới xuống nước nên khi lắc người có rất nhiều những hạt băng nhỏ bắn ra.

Cứ như vậy, nước dính trên người biến thành băng bắn ra.

Xa xa, Đỗ Minh ôm Sở Sở vội vàng chạy đến ngồi xổm xuống, rất không may, bọn họ đã chậm một bước.

Từ không khí yên lặng của hiện trường có thể biết được chắc chắn Trung đoàn trưởng Vệ đang rất tức giận.

“Làm sao bây giờ?” Sở Sở dùng bàn tay nhỏ bé che miệng lại, khẽ hỏi Đỗ Minh, đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy dáng vẻ này của anh rể, đáng sợ quá.

Đỗ Minh làm gì biết phải làm gì bây giờ!

Lúc này cậu ấy đâu còn cách nào khác, thậm chí còn có dự cảm chắc chắn bản thân cũng bị phạt.

“Kiểm tra hôm nay mất hiệu lực, tất cả vác vật nặng chạy hai mươi vòng.” Vệ Lăng ôm lấy sói con ra lệnh.

“Rõ.” Tất cả chiến sĩ lập tức chỉnh đốn vật nặng vác lên, vài phút sau tất cả vững vàng đứng nghiêm.

Tuy trong lòng mọi người đều cảm thấy bất đắc dĩ nhưng lại không thể không phục tùng mệnh lệnh của Vệ Lăng.

Đặc biệt là một vài chiến sĩ mắc sai lầm lập tức bị vô số ánh mắt quét qua. Tất cả mọi người đều không thể không oán trách mấy tên này, nếu không phải do mấy tên này thiếu kiên nhẫn thì thanh tích kiểm tra của mọi người đã không đến mức bị bỏ như vậy.

Bình Luận (0)
Comment