Nhà họ Vạn rất căm ghét Trịnh Mỹ Cầm, nhưng bọn họ chẳng thể làm gì được.
Nhưng không ngờ, khi mọi người trong gia đình nghe Vạn Lương nói muốn lợi dụng Hoàng Uyển Thanh tất cả đều tích cực nói chủ ý của mình, ba người họ đã quá mệt mỏi với cuộc sống hiện tại.
Người nhà họ Vạn chẳng có ai tốt đẹp, thu nhập quá thấp, những suy nghĩ họ đưa ra đều rất tệ.
Cho dù kế hoạch đó có tệ tới mức nào, chỉ cần không ảnh hưởng tới Hoàng Uyển Thanh thì không phải là vấn đề.
Họ nói vô số kế hoạch, đều bị bác bỏ, Vạn Lâm cũng sốt ruột, cô ta nói một câu, “Nếu Hoàng Uyển Thanh trở thành người nhà của chúng ta thì cần gì phải tính kế, nói không chừng còn tự nguyện trở thành trụ cột.”
Vừa dứt lời, mọi người đều im lặng.
Vạn Lâm bị mọi người nhìn tới mức sởn gai ốc, nghẹn họng cãi lại: “Người xưa có câu, con gái lấy chồng đương nhiên sẽ quan tâm tới người nhà chồng, nếu Hoàng Uyển Thanh trở thành người nhà của chúng ta, không phải lại có cuộc sống tốt đẹp rồi hay sao?”
“Người ta có tri thức, còn có văn hóa, lại là người thành phố nữa, làm sao lại thích anh mày được.”
Vạn Minh Tích chưa bao giờ dám nghĩ mình có một người con dâu học thức.
Hứa Liên Hoa không thể trơ mắt nhìn con mình bị coi thường, liền trừng mắt nhìn Vạn Minh Tích nói, “Tại sao chỉ có bên kia là học thức và văn hóa? Không phải Vạn Lương nhà chúng ta là học sinh tốt nghiệp trung học cơ sở sao? Nếu không phải như thế sao đợt trước có thể thay thế công việc của con nhãi Tần Thanh Man kia?”
Vạn Lâm cũng nóng lòng muốn thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn này, cũng vội vã khen ngợi Vạn Lương.
“Anh trai con học vấn thấp cũng chẳng sao, ở nơi này tìm một người học xong cấp ba cũng không dễ, hơn nữa anh ấy cũng chẳng xấu, sao lại không xứng với người có học thức? Mọi người không thấy nhiều thanh niên có học thức đều gả cho dân bản xứ hay sao?”
Vạn Lâm lại bổ sung: “Những thanh niên tri thức ấy kết hôn với những gia đình thiếu học thức, ngoại hình của bọn họ trông rất tởm.”
Cô ta đã sống ở trang trại trong một thời gian dài và cũng biết một chút về những ghê tởm của thanh niên tri thức.
Hứa Liên Hoa thấy Vạn Lâm cũng ủng hộ Vạn Lương thì càng tự tin, nói: “Vạn Lương nhà ta có ngoại hình không tồi, thể hình có thể hình, văn hóa có văn hóa, nếu Hoàng Uyển Thanh không mù sẽ để ý tới nó.”
Nghe hai mẹ con bà ta nói, Vạn Minh Tích không thể không nhìn lại Vạn Lương.
Nhà họ Vạn là họ hàng với nhà họ Tần, Tần Thanh Man lại xinh đẹp như vậy, thế nên gen của nhà họ Vạn cũng không tệ chút nào, Vạn Lương khá đẹp trai, thân hình cao lớn, nếu công việc không thay đổi thì rất có nhiều con gái thích.
Không chỉ những cô gái trong nông trường, ngay cả khu vực xung quanh hay cùng quê với bọn họ đều như vậy.
Vạn Lương được mọi người trong nhà nhìn bằng con mắt như vậy cũng tự tin hẳn lên.
Nhưng anh ta vẫn còn lo lắng, vuốt ba sợi tóc ở trên đầu mình, “Triệu Thiên Thành thích Hoàng Uyển Thanh.” Đây là một vấn đề anh ta làm anh ta đau đầu, không chỉ Triệu Thiên Thành, ngay cả gia thế ở phía sau anh, anh ta cũng không thể động vào.
Các cấp ủy ban cách mạng thời này không thể đùa được, hễ mở miệng cũng có thể tống người vào tù.
Đám người vừa nghe thấy lời này lập tức từ bỏ.
Bố của Triệu Thiên Thành là chủ nhiệm xã ủy, là một nhân vật quyền lực, chỉ cần Triệu Thiên Thành vẫn thích Hoàng Uyển Thanh thì kế hoạch của bọn họ không thể thực hiện, thậm chí còn phải xem mình cần thêm bao nhiêu trọng lượng nữa mới có thể cướp người của Triệu Thiên Thành.
Những người khác đều uể oải, duy chỉ có Vạn Lâm là không cam tâm, “Con nghe nói Triệu Thiên Thành không dám quấy rầy Hoàng Uyển Thanh nữa.”
Mặc dù cô ta không có bản lĩnh gì, nhưng những thông tin ở trong nông trường đều biết.
“Tại sao Triệu Thiên Thành không quấy rầy Hoàng Uyển Thanh nữa? Không phải anh ta rất thích Hoàng Uyển Thanh hay sao?”
Hứa Liên Hoa có hơi không ưa Hoàng Uyển Thanh, bà ta cho rằng một người con gái bị đàn ông quấy rầy là do bản thân cô ta có vấn đề.
Nếu không tại sao, anh ta không quấy rầy người khác lại quấy rầy cô ta.
Không phải bà ta còn muốn lợi dụng Hoàng Uyển Thanh tới nhà giúp bọn họ thoát khỏi hoàn cảnh khốn khó thì còn lâu Hứa Liên Hoa mới đồng ý để Hoàng Uyển Thanh trở thành con dâu nhà mình.
Vạn Lâm thấy mọi người lại tập trung về phía mình, nhỏ giọng giải thích: “Nghe nói năm sau Triệu Thiên Thành sẽ đi huyện công tác, mà ông ngoại anh ta lại không muốn anh ta đi.”