Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 600

Chương 600 -
Chương 600 -

"Tôi là đội trưởng, có quyền chỉ huy các hành động đã được chỉ định." Đại Lang biết nội tâm hai đội viên oán trách mình, nhưng hắn ta không chỉ nhận một nhiệm vụ, mà là nhiều nhiệm vụ quan trọng.

Một số nhiệm vụ có thể được tiết lộ cho các thành viên trong đội, và một số thì không.

Nhị Lang và Ngũ Lang lập tức trầm xuống.

Bọn họ đều là quân nhân có chức vị đặc thù, đương nhiên hiểu rõ lời nói này của Đại Lang thể hiện cho điều gì.

Mà bọn họ cũng không dám có lời oán giận.

Từ lúc rời khỏi quốc gia, sống chết của bọn họ đã không còn thuộc về chính mình.

Sâu trong hang động hoàn toàn yên tĩnh.

Ở bên ngoài, Vệ Lăng lại vô cùng bực bội, sở dĩ hắn không bắt người ngay lập tức cũng là bởi vì nghe được mấy người kia nói chuyện.

Nhân số không đủ, hơn nữa hắn nghĩ phần tử đội đặc vụ của địch đột nhiên tiến vào nước mình sẽ có nhiệm vụ đặc biệt gì đấy nên vẫn lẳng lặng chờ đợi.

Kết quả nghe được chuyện này, cũng không nghe ra nguyên nhân cụ thể nào.

"Lão Vệ, tin tức đã truyền về sở chỉ huy sư đoàn, sư đoàn trưởng dự định đích thân đưa người tới, cậu xem, bây giờ chúng ta bắt người, hay là thả dây dài câu con cá lớn." Ba người Đỗ Hoành Nghị cũng đã tập hợp với Vệ Lăng từ lâu, lúc này bọn họ cũng chưa quyết định nên đối phó với những phần tử đặc vụ của địch này như thế nào.

Bắt người thì dễ, thẩm vấn ra tin tức thì khó hơn nhiều.

Đừng nhìn mấy người kia khó chịu với đồng đội của mình nhưng nếu thật sự bị bắt, bọn họ không chỉ khát máu mà còn hung ác, đoán chừng thà chết chứ không nói ra nhiệm vụ chuyến này của mình đâu.

Cho nên tốt nhất là cứ chờ xem tình hình.

Kết quả đến bây giờ những người này vẫn không nói lộ ra tin tức gì.

Thính lực của Vệ Lăng rất tốt, mấy người Đỗ Hoành Nghị thì không nghe được ba người nói chuyện trong hang động, dù là ở rất gần cũng không nghe thấy.

Bởi vì ba người trong hang động đều được huấn luyện chuyên nghiệp, nên đương nhiên là đã dùng âm thanh nhỏ nhất để nói chuyện.

Mặc dù ba người Đỗ Hoành Nghị không nghe thấy âm thanh trong động, nhưng bọn họ có thể dựa vào vẻ mặt của Vệ Lăng mà đoán được tình hình.

Nhìn thấy Vệ Lăng khẽ nhíu mày, đã biết thám thính không thuận lợi, khi gặp loại tình huống này cần phải quyết định nhanh phương án giải quyết, định bắt người, hay là thả dây dài câu cá lớn, hoặc là chờ đặc vụ của phần tử địch đến đông đủ sau đó tận diệt.

"Cứ đợi đã."

Vệ Lăng mơ hồ đoán được người mà đặc vụ của phần tử địch đang chờ là ai.

Trước đó, bọn họ đã bắt giữ hai người giả mạo công an ở nông trường Hồng Kỳ, mặc dù hai người này do sư đoàn bọn họ bắt, nhưng lại không bị xét xử ở chỗ bọn họ, mà được đặc biệt áp giải đến nông trường cải tạo lao động.

Hai người giả mạo công an do thiếu tướng tiếp nhận, nếu nói đó là một vụ án giả mạo công an thuần tuý thì đúng là không có khả năng.

Chẳng qua chuyện này không do trụ sở sư đoàn bọn họ xử lý, nên Vệ Lăng cũng không đi tìm hiểu.

Nhưng vừa mới nghe cuộc trò chuyện của ba phần tử đặc vụ bên địch này, nói không chừng, người mà mấy người kia đang chờ có thể là hai kẻ đã giả mạo công an đã bị tóm, cho nên mọi chuyện đã trở nên phức tạp rồi.

"Lão Vệ, tôi sẽ đi thông báo cho sư đoàn trưởng không được lên núi."

Đỗ Hoành Nghị nghe Vệ Lăng nói muốn tiếp tục chờ, lập tức chuẩn bị rời đi.

"Lão Đỗ." Vệ Lăng nhẹ giọng gọi Đỗ Hoành Nghị lại, sau đó khẽ nói vào bên tai Đỗ Hoành Nghị suy đoán của mình.

Nếu như mọi chuyện đúng như hắn suy đoán, vậy chuyện này thật sự không nằm dưới sự kiểm soát của trụ sở sư đoàn của họ, phải xin chỉ thị bên trên.

Vương Thừa Bình nhận được tin tức từ Đỗ Hoành Nghị, suy tư một hồi lâu mới bấm số điện thoại khẩn cấp của phân khu, cuối cùng cuộc gọi cũng được kết nối đến quân khu.

Công lao là chuyện nhỏ, trách nhiệm mới là chuyện lớn, nhất định phải bóp chết nguy hiểm từ trong trứng nước.

Tin tức nhanh chóng được chuyển đến chỗ Thiếu tướng Tống.

Hôm nay Tống thiếu tướng không trực ban, ông ta nhận được tin tức trong nhà, ngay khi nhận được tin tức, ông ta ngay lập tức gọi lái xe đến sư đoàn XXX, đồng thời cũng bảo Vương Thừa Bình trông coi những người bên này, khi nào người đông đủ lại bắt.

Vệ Lăng hơi không yên lòng khi lần nữa nhận được mệnh lệnh của Đỗ Hoành Nghị.

Chủ yếu là ba người trong hang động không nói thêm gì nữa, mà hai người bên ngoài lại vẫn không thấy tăm hơi, hắn luôn cảm thấy chuyện này có hơi vượt qua dự đoán của mình, nên hắn lo sẽ xảy ra chuyện.

Bình Luận (0)
Comment