Khi không đủ độ cao, bọn họ không nhìn thấy Tần Thanh Man qua nhà Tần Lỗi, nhưng ở độ cao vừa đủ, bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng Tần Thanh Man.
Bóng đêm càng ngày càng tối, xung quanh cũng im lặng hơn.
"Tứ Lang, có phải bọn Đại Lang bị bại lộ rồi không?" Tam Lang nhìn chằm chằm bầu trời đêm ngoài cửa sổ, hắn ta nghĩ đến mấy người Đại Lang ẩn núp ở trong rừng, lúc này hắn ta còn có thời gian lo lắng cho ba người bọn họ.
Trời đất càng im lặng hơn lúc trước, yên lặng đến mức khiến chỉ số tàn ác trong cơ thể hắn ta liên tục tăng lên.
Nếu không phải xung quanh đều là tuyết đọng, nếu trong tay có chất dẫn cháy tinh chất, Tam Lang thật sự rất muốn dùng một cây đuốc đốt đồn Kháo Sơn, nếu có thể đốt theo dọc núi đến nơi đóng quân của Trung Quốc thì quá tốt.
Tứ Lang biết trong đầu Tam Lang nghĩ gì.
Tứ Lang nhìn về phía Tần Thải Vân bị treo dưới mái hiên, đáng tiếc, nếu treo người lên trước thì tốt rồi.
"Tam Lang, tôi đoán bọn Đại Lang cũng gặp hoàn cảnh khốn khó như chúng ta." Tứ Lang không thể không vỗ tay cho năng lực của quân nhân Trung Quốc, hôm nay bọn họ mới đến được vị trí này, không ngờ chưa ở được một ngày đã bị bại lộ.
"Đó là do chúng ta ảnh hưởng đến bọn họ, hay Đại Lang làm chúng ta bị lộ?"
Tam Lang thật sự rất muốn biết kết quả.
"Chắc hẳn là bọn Đại Lang bị phát hiện trước, vị trí này quá gần nơi đóng quân của Trung Quốc." Tứ Lang không nhịn được cảm thán và hối hận, sớm biết rằng như vậy, bọn họ sẽ đổi địa điểm tiến vào Trung Quốc.
Nhưng bọn họ không thể hoàn thành nhiệm vụ nếu không đến gần nơi này, bọn họ không có sự lựa chọn nào khác.
Tam Lang biết được đáp án thì cũng không nói nữa, hắn ta nhìn chằm chằm bên cạnh.
Hắn ta đánh giá nhà của Tần Thanh Man từ nhiều vị trí và góc độ khác nhau.
Nhưng Tam Lang đều không phát hiện người, điều này khiến hắn ta rất không hài lòng, thậm chí hắn ta còn lo lắng rằng người bên cạnh đã chạy mất.
"Tam Lang, đi tìm đồ đốt lửa." Tứ Lang không định tiếp tục giằng co, nếu bọn họ đã bị bao vây, vậy nhất định phải bắt được con tin thích hợp thì mới có thể bảo vệ bản thân.
Bây giờ đối với bọn họ mà nói bị lộ hay không bị lộ không phải điều quan trọng nhất nữa.
Bởi vì bọn họ đã sớm bị phát hiện.
"Được." Tam Lang không hỏi Tứ Lang kế hoạch tiếp theo, hắn ta nhận lệnh đi tìm dầu.
Trong nhà dân thường không có xăng, nhưng sẽ có dầu hỏa, dầu đậu nành, mỡ heo.
Dầu hỏa dùng để châm đèn, sẽ không có nhiều, nhưng ít nhất cũng có bảy tám cân, dầu đậu nành và mỡ heo sẽ có nhiều hơn. Ở nông thôn đều có thói quen dự trữ đồ, hàng năm khi sản xuất dầu đậu nành đều cho vào một cái bình chứa.
Mặc dù không phải quá nhiều nhưng số dầu của một năm vẫn đủ dùng.
Sau khi Tam Lang tìm kiếm, hắn ta đổ hết dầu vào trong chậu rồi bưng ra.
"Đến nhà bên cạnh." Tứ Lang đây là muốn ép Tần Thanh Man ra ngoài, dùng người không ép được cô ra, vậy thì sẽ dùng lửa để ép cô ra ngoài.
"Được."
Tam Lang nghe lệnh ôm dầu đi sang nhà Tần Thanh Man.
Nếu muốn đốt nhà Tần Thanh Man, thì phải trèo tường vào nhà Tần Thanh Man để đổ dầu mới được, nếu không sẽ uổng phí.
Tần Thanh Man vẫn trốn ở chỗ sâu nhất nhìn về phía nhà Tần Lỗi.
Tần Thanh Man suy nghĩ rất nhiều, cô tự hỏi đã đến thời điểm thích hợp để cô ra mặt hay chưa, nhưng cô phát hiện phải đợi thêm lát nữa.
Đừng nhìn bây giờ người nhà Tần Lỗi rất thảm, nhưng kẻ xấu sẽ có kế sách ép cô ra mặt, bọn Tần Lỗi sẽ không bị giết chết dễ dàng như vậy.
Tần Thanh Man suy xét đến điều này, cuối cùng cô cũng bình tĩnh lại.
Cô chỉ hy vọng Hoàng Uyển Thanh và Sở Sở chạy nhanh đến chỗ Trịnh An Quốc để xin cứu vượn.
Kế hoạch của Tần Thanh Man khá hoàn hảo, nhưng đột nhiên cô nhìn thấy Tam Lang.
Mặc dù Tần Thanh Man không biết Tam Lang đang ôm gì trước ngực, nhưng lòng cô bỗng nhảy dựng lên.
Bất an.
Sự bất an thôi thúc cô phải ngăn cản hành động của Tam Lang.
Nhưng Tam Lang là kẻ xấu được huấn luyện bài bản, Tần Thanh Man đừng nói đến việc đánh thắng được đối phương, chỉ sợ cô chạy cũng không kịp, vậy nên tuyệt đối không dùng được chiêu cứng chọi cứng.
Tần Thanh Man không nghĩ ra cách, cô biết mình nên ra mặt.
"A-" Một tiếng kêu thảm thiết bỗng vang lên, làm xáo trộn không gian ban đêm yên tĩnh, cái chậu trong tay Tam Lang cũng rơi mạnh xuống đất, dầu bên trong chảy ra nhanh chóng hòa với tuyết đọng, tạo thành những cục đông cứng trên mặt đất.
Tam Lang quỳ rạp trên mặt đất, hắn ta rút súng ra chỉ lên trời, nhưng cơ thể lại vô cùng đau đớn.