Hoàng Uyển Thanh này thật sự quá xui xẻo, người không ở nông trường, mà còn dính vào tai họa, đúng là xui xẻo.
“Giờ chuyện của Triệu Thiên Thành và Cao Diệp Phương như thế nào rồi?”
Tần Thanh Man hỏi Trịnh Mỹ Cầm.
Nếu Chu Kinh Quốc đã ra mặt, vậy chắc chắn sẽ có một cách giải quyết viên mãn.
“Đều bị đưa đi.” Trịnh Mỹ Cầm cảm thấy những lời này của mình dễ dàng làm cho người ta hiểu lầm, lại giải thích thêm một câu: “Đều bị Chu Kinh Quốc mang về nhà họ Chu, dấu vết trên người Cao Diệp Phương là làm không thể làm giả được. Cho dù có chặn miệng mọi người thì vẫn phải cho người ta một câu trả lời. Nhà họ Chu bắt buộc phải đưa ra phương án giải quyết.”
Tần Thanh Man tán thành với biện pháp giải quyết như vậy của Chu Kinh Quốc.
Chuyện đã đến nước này, nhất định phải giải quyết.
“Thanh Man, hiện tại mọi người đều đang suy đoán liệu Triệu Thiên Thành có cưới Cao Diệp Phương hay không. Dù sao Cao Diệp Phương cũng là thanh niên trí thức đến từ thủ đô, nghe nói điều kiện trong nhà cũng không bình thường.” Lúc nói câu này, Trịnh Mỹ Cầm còn nhìn sang Hoàng Uyển Thanh.
Cao Diệp Phương này vừa đến nông trường đã khoe khoang đủ kiểu về bối cảnh của mình.
Nếu bối cảnh của Cao Diệp Phương thật sự không tệ, vậy thì đồng chí Hoàng Uyển Thanh cũng không phải là người không có bối cảnh. Hiện tại một số đồng chí nam còn chưa kết hôn ở nông trường cũng bắt đầu có ý tưởng với Hoàng Uyển Thanh.
Tần Thanh Man cũng không biết Triệu Thiên Thành có thể cưới Cao Diệp Phương hay không, nhưng hai người này đã ở bên nhau, không cần cô ra tay thì cũng đã giải quyết được Cao Diệp Phương suýt nữa bộ xấu danh tiếng của Vệ Lăng, khiến cô khá là hài lòng.
“Đúng rồi, Thanh Man, không phải Cao Diệp Phương này nói sư đoàn XXX có vị hôn phu của cô ta sao? Cô ta đã có vị hôn phu mà lại cùng Triệu Thiên Thành…” Trịnh Mỹ Cầm nhìn thoáng qua Hoàng Uyển Thanh còn chưa kết hôn, không có nói toạc hết ra.
Nhưng cô ấy không biết, cho dù Tần Thanh Man đã kết hôn nhưng vẫn còn là gái tơ.
“Hừ.” Hoàng Uyển Thanh không nhịn được mà hứ một cái, rồi nói với Trịnh Mỹ Cầm: “Chị Mỹ Cầm, chị đừng tin lời nói nhảm của Cao Diệp Phương rằng có vị hôn phu ở sư đoàn XXX. Cô ta là chị họ của em, chuyện cô ta có vị hôn phu hay không thì em rõ nhất, chẳng qua những lời nói đó cũng để mượn có trốn tránh thôi.”
“Quả nhiên là giả.” Trịnh Mỹ Cầm càng thấy Cao Diệp Phương thật trơ tráo.
Cảnh tượng sáng nay vừa xuất hiện, người sáng suốt đều có thể nhìn ra Cao Diệp Phương là anh tình tôi nguyện. Nếu không, sao lúc đó không kêu mà cứ phải chờ sáng sớm mọi người đều đã dậy, trong sân có người hoạt động mới kêu.
Không phải là đang ép Triệu Thiên Thành phải thừa nhận cô ta trước mặt công chúng sao.
“Đúng rồi, chuyện Cao Diệp Phương có vị hôn phu ở sư đoàn XXX đã được lan truyền khắp nông trại, cũng bởi vì như thế, khi cô ta bị Triệu Thiên Thành chặn ở trên giường mới gây nên chấn động lớn như thế. Hai người nói xem, cô ta không sợ lời nói dối bị vạch trần sao.” Trịnh Mỹ Cầm nói đến chuyện này thì tặc lưỡi hít hà.
Tuy rằng thời đại của bọn họ đã cởi mở không ít, nhưng thanh danh của con gái vẫn rất quan trọng.
Chuyện Cao Diệp Phương có vị hôn phu chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng đến chuyện hôn sự của cô ta và Triệu Thiên Thành, cũng không biết cuối cùng nhà họ Chu có nhận người con dâu này hay không nữa.
Tần Thanh Man là người của đời sau, dễ dàng biết được Cao Diệp Phương sẽ hóa giải như thế nào: “Chị Mỹ Cầm, chị nghĩ sai rồi. Nếu Cao Diệp Phương đã dám tính kế Triệu Thiên Thành thì chắc chắn cô ta đã nghĩ ra cách thoát thân trong chuyện có vị hôn phu ở sư đoàn XXX.”
“Cách gì chứ?”
Trịnh Mỹ Cầm và Hoàng Uyển Thanh đồng thời nhìn về phía Tần Thanh Man.
Bọn họ thật sự rất ngạc nhiên không biết Cao Diệp Phương giải thích chuyện này với nhà họ Chu như thế nào.
“Chị Mỹ Cầm, chị suy nghĩ thử đi, có phải ban đầu tin đồn này không có xác định, không phải Cao Diệp Phương lên tiếng nói rõ, mà là mọi người căn cứ vào lời nói lấp lửng của cô ta nên mới tự bổ não suy diễn ra?” Tần Thanh Man chắc chắn rằng Cao Diệp Phương sẽ không để lại bất cứ nhược điểm nào.
Trịnh Mỹ Cầm nghiêm túc nhớ lại, nhớ lại hồi lâu mới vỗ đùi, nói: “Đúng thật, lần nào Cao Diệp Phương cũng nói mấy lời lấp lửng khiến mọi người suy đoán nhưng cô ta cũng chưa từng chủ động thừa nhận rằng cô ta có vị hôn phu ở sư đoàn XXX.”
Hoàng Uyển Thanh giật mình mở to hai mắt, bỗng chốc phát hiện ra mình đã bị Cao Diệp Phương lừa không oan chút nào.
Lúc trước cô ấy và Cao Diệp Phương được điều chuyển xuống nông thôn cũng là do cô ấy thuận theo lời nói của Cao Diệp Phương mà chủ động đề nghị. Nghiêm túc mà nói, là cô ấy chủ động và tự nguyện đề xuất trao việc điều chuyển xuống nông thôn cùng Cao Diệp Phương.
Tần Thanh Man nhìn vẻ mặt của Hoàng Uyển Thanh thì cũng đoán được nguyên nhân.
Đưa tay vỗ vỗ bả vai Hoàng Uyển Thanh để trấn an, sau đó lại lại tán gẫu với Trịnh Mỹ Cầm một hồi rồi mới đưa Trịnh Mỹ Cầm ra cửa.