Đầu óc Vệ Lăng xoay chuyển, nhanh chóng nghĩ đến một chuyện khác.
Vốn dĩ hắn đoán Cao Diệp Phương này đến đây là để gây phiền phức cho hắn và Tần Thanh Man, nhưng không ngờ đối phương thật sự gây phiền phức cho bọn họ, nhưng phiền toái này lại có liên quan đến Hoàng Uyển Thanh.
Chuyện này có hơi lạ.
Tần Thanh Man cũng biết ý của Vệ Lăng, cô vẫn luôn cho rằng Cao Diệp Phương sẽ gây rắc rối cho cô và Vệ Lăng, nhưng người này cũng chỉ ở cửa nông trường vài ngày, cuối cùng lại thêm Triệu Thiên Thành.
“Chuyện này cứ lạ thế nào ấy, A Lăng, không phải lần trước anh nói tìm người điều tra Cao Diệp Phương này sao, sao anh phát hiện được, cô ta thật sự đến đây chỉ để trả thù nhà họ Hoàng, hay là có nhiệm vụ khác?”
Tần Thanh Man không hề tin Cao Diệp Phương là người tốt.
Hoặc một người có thể chấp nhận sự an bài của số phận.
Vệ Lăng cũng nhớ rõ lần trước hắn hứa với Tần Thanh Man sẽ điều tra Cao Diệp Phương, vội vàng trả lời: "Ngày mai anh sẽ hỏi kết quả điều tra.” Lúc trước hắn đã giao chuyện của Cao Diệp Phương cho Vương Thừa Bình, Vương Thừa Bình chắc chắn sẽ quan tâm.
Chẳng qua là mấy ngày nay sư đoàn quá nhiều chuyện, có thể chưa kịp nói cho mình.
"À, A Lăng, anh điều tra kỹ Cao Diệp Phương này, em cứ cảm thấy sự xuất hiện của cô ta không đơn giản như vậy, em nghi ngờ có thể cô ta đến vì mục đích trang sức bằng vàng trong tay Uyển Thanh." Tần Thanh Man suy nghĩ rất nhiều.
"Bình thường mà nói, cho dù trong tay Hoàng Uyển Thanh có một ít trang sức vàng, thì người bị ảnh hưởng nhiều nhất cũng chỉ có Hoàng Uyển Thanh, không thể liên lụy đến nhà họ Hoàng. Trừ khi lô trang sức vàng này không chỉ nhiều như vậy, mà số lượng rất lớn, có thể liên lụy đến cả nhà họ Hoàng, hoặc cũng có thể liên lụy đến nhiều người. Nếu không ai mà bày trò lớn như vậy chứ." Đầu óc Vệ Lăng lập tức bắt đầu suy nghĩ về một âm mưu.
Hắn cũng cảm thấy chuyện không như vậy đơn giản.
Đừng nhìn vào trang sức bằng vàng mà Hoàng Uyển Thanh lấy ra mà lầm, nó chỉ liên quan đến nhà họ Hoàng, nhưng nếu tình hình mở rộng, có thể liên lụy đến quan hệ thông gia của nhà họ Hoàng, thậm chí còn liên quan đến nhà họ Vệ bọn họ.
Dù sao bây giờ hắn đã nhận Hoàng Uyển Thanh làm em gái.
Tần Thanh Man cũng nghĩ đến chuyện này, trong lòng lập tức tràn đầy áy náy: "A Lăng, em xin lỗi, là em đề nghị để anh nhận Uyển Thanh làm em gái, ban đầu em còn tưởng rằng mọi chuyện không phức tạp như vậy.”
“Vợ à, đây không phải chuyện của em, nếu có người nhìn nhà họ Vệ chúng ta không thuận mắt, thì thế nào cũng tìm được lý do, có lẽ những người đứng sau thuận thế làm thôi.” Vệ Lăng biết tình hình trong khoảng thời gian này vô cùng gay gắt.
Đôi khi muốn hại ai đó, thì có thể dùng mọi cách.
Mà những chuyện như vậy ở cổ đại mà nói cũng không phải là chuyện lớn gì, hắn đã thấy thường xuyên.
“A Lăng, chúng ta nên làm sao bây giờ?” Tần Thanh Man có hơi lo lắng.
Vốn dĩ cô cho rằng Vệ Lăng ở xa chỗ này sẽ không bị chính quyền nơi đây ảnh hưởng, nhưng xem ra có người muốn vạch trần chuyện không tốt nhà họ Vệ ở kinh thành, nên dứt khoát lựa chọn bắt đầu ra tay từ Vệ Lăng.
Ngược lại Vệ Lăng trở thành người gặp nguy hiểm nhất.
“Vợ à, em đừng sợ, cũng đừng lo, anh không phải hổ không răng, muốn tính kế với anh, cũng không xem anh có phải là người dễ bị tính kế hay không.” Kiếp trước có âm mưu gì mà Vệ Lăng chưa thấy qua, cho nên hắn cũng không ngại loại tính toán nhỏ nhặt này.
Nếu hắn thật sự có thể để cho một nữ nhân như Cao Diệp Phương tính kế thành công, không phải làm thế tử phủ Quốc công hơn hai mươi năm vô ích.
Kiếp trước, hắn không chỉ đơn thuần có danh vị thế tử, hắn làm được thế tử phủ Quốc công, đương nhiên có năng lực xứng đáng với vị trí thế tử này.
“A Lăng, là em quá lo lắng.”
Tần Thanh Man hơi bối rối vì Vệ Lăng, lúc này được Vệ Lăng an ủi, cô lập tức cảm thấy mình suy nghĩ hơi phức tạp.
Mặc kệ Cao Diệp Phương có mục đích gì, bất kể người đứng sau có tính toán như thế nào, chỉ cần bọn họ gặp chiêu phá chiêu, không để lại cán là được.
“Vợ à, anh thấy rất vui khi em lo cho anh.”
Vệ Lăng không nhịn được mà mãnh liệt hôn lên đôi môi đỏ mọng của Tần Thanh Man.
Mặc dù kiếp trước có rất nhiều người quan tâm đến hắn, nhưng không có ai hắn muốn sống cùng cả đời, kiếp này hắn cũng không còn hối hận gì nữa.
Cho dù đằng sau chuyện này có âm mưu gì, hắn cũng sẽ giải quyết, không để vợ mình phải lo lắng.
“A… A Lăng”
Lúc này, Tần Thanh Man vừa ngại ngùng vừa tức giận, đã lúc nào rồi, Vệ Lăng vẫn còn có thể không biết suy nghĩ như thế.