Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 712

Chương 712 -
Chương 712 -

“A Lăng, em thấy thế này không tệ chút nào, dẫu sao chúng ta cũng không ở đây lâu, không cần phải xây phòng bếp riêng.” Tần Thanh Man biết xây phòng bếp sẽ tốn rất nhiều thời gian và sức lực.

“Vợ, trên đảo an toàn lắm, em đi xem nhà mới của chúng ta đi, để anh đi nấu cơm trưa.” Vệ Lăng không định để Tần Thanh Man làm vất vả.

Vợ cưỡi ngựa nửa ngày trời, dù không phải đi bộ nhưng người không cưỡi ngựa quen cũng rất mệt.

Dẫu sao hôm nay bọn họ cũng mang theo rất nhiều bánh bao đã hấp chín, hấp lại một lúc trong nồi là ăn được.

Sở dĩ lúc nãy hắn đến túp lều, ngoài bỏ yên ngựa lại còn đi cất bánh bao nữa.

Nhiệt độ trên đảo cao, không để bánh bao được, bánh bao chín bỏ lại lều là hợp lý nhất vì nơi độ nhiệt độ thấp hơn nhiều, có thể dùng như tủ lạnh.

Tần Thanh Man thấy vệ lăng quan tâm đến mình cũng không dây dưa, quay về phòng cầm quần áo mình mang đến.

Dù cô không nghĩ nhiệt độ trên đảo lại cao thế nhưng cô vẫn mang theo đồ ngủ mỏng.

Cô chọn đồ ngủ dáng dài theo ý thích của mình, không lộ chút nào, với nhiệt độ này, có mặc ra ngoài cũng không có vấn đề gì.

“A Lăng, em đi tắm rửa một chút, có gì thì gọi em nhé.” Tần Thanh Man tìm quần áo xong dặn Vệ Lăng rồi đi về căn phòng phía tây, trước đó cô có nhìn qua, biết đó là phòng tắm.

Tần Thanh Man vừa vào phòng tắm đã thích chỗ này.

Có thể nói không chỉ thích mà cực kỳ yêu, suối nước nóng chảy thành dòng hay cái gì đều có cả, muốn ngâm tắm thế nào cũng được.

Tần Thanh Man sợ nhiệt độ nước cao quá nên giơ tay ra thử trước.

Nhiệt độ nơi này giống như suối nước nóng bên ngoài, cởi quần áo xuống tắm luôn không có vấn đề gì.

Tần Thanh Man nhìn đá cuội rải khắp hồ tắm, nhìn ra ngoài cửa sổ thấy Vệ Lăng đang bận nấu cơm, cô khẽ reo lên một tiếng rồi vội vàng cởi đồ xuống hồ.

Bàn chân trắng muốt vừa giẫm vào trong nước hồ trong vắt, Tần Thanh Man đã thỏa mãn nở nụ cười.

Lâu lắm rồi chưa ngâm suối nước nóng, đúng là nhớ thật.

Lúc Tần Thanh Man đang tắm suối nước nóng thư giãn, Vệ Lăng kéo cung tên bắn giữa không trung, tên vừa lao ra, một con ngỗng trời lạc đàn đã rơi xuống. Lúc trước hắn có để lại cung tên ở trên núi, có nhà gỗ nên mang cả cung tên đến, không ngờ món ăn đầu tiên đã tự đưa đến cửa.

So với vũ khí nóng, hắn thích vũ khí lạnh hơn.

Kiếp trước khả năng bắn tên của hắn rất tốt, nếu không cũng không thể bắn chết chủ tướng quân địch chỉ trong một phát ở khoảng cách xa.

Vệ Lăng không nhổ lông ngỗng trời mà chỉ mổ bụng lấy nội tạng ra, sau đó bọc bùn rồi vùi vào bếp lò. (Chú thích: Dân tộc thiểu số vùng Đông Bắc những năm 70 có thể dùng cung tên (?), là kỹ năng sống hợp pháp trong hoàn cảnh đặc biệt)

Kiếp trước, lúc hành quân đánh trận, bọn hắn đã quen làm chim như thế.

Thịt nấu xong non mềm, chấm muối là ăn được, không cần kỹ thuật gì nhiều.

Vệ Lăng cẩn thận don quanh lò sưởi, trên đảo không lo thiếu củi nhóm lửa, lúc xây nhà xong còn khá nhiều phế liệu không dùng tới nên hắn xếp chồng lên làm củi đốt luôn.

Sau khi dọn xong, Vệ Lăng bỏ thêm một khúc gỗ lớn vào lò rồi chuyển đồ bọn họ mang đến trên thuyền.

Có gạo, có dầu, còn có rau xanh mà bọn họ mang đi từ nhà.

Vệ Lăng đặt những thứ này lên gác bếp trên bếp lò, sau đó rửa tay rồi cầm áo bông của mình và áo da của Tần Thanh Man vào nhà.

Chắc chắn không thể để đồ ngoài phòng được, nếu bị hỏng thì cô sẽ đau lòng.

Vệ Lăng vừa vào nhà đã nghe thấy tiếng tắm rửa, hắn đoán Tần Thanh Man đang tắm suối nước nóng.

Cưỡi ngựa nửa ngày trời mà được tắm suối nước nóng đúng là không tệ.

“Vợ có cần anh giúp không?” Vệ Lăng mang lòng trêu chọc.

Tần Thanh Man nghe tiếng Vệ Lăng mà ngây người, sau đó mỉm cười, cô biết suy nghĩ của Vệ Lăng, mọi thứ đã chuẩn bị xong rồi, Vệ Lăng sẽ không làm gì lúc này đâu.

Dám trêu cô thì cô phải đáp lại thôi.

“A Lăng, vai em nhức quá, anh vào xoa bóp giúp em đi.” Giọng nói vừa mê hoặc vừa quyến rũ của Tần Thanh Man vang lên.

Vệ Lăng lập tức thấy mũi mình nóng bừng.

Hình như hắn vác đá nện chân mình rồi.

Vì Vệ lăng suy nghĩ nhiều quá mà căng thẳng đến mức miệng tiết nước miếng, yết hầu không khỏi run lên, thật sự không dám đối mặt với Tần Thanh Man lúc này, hắn sợ mình không kiềm chế được.

“Anh đi xem bánh bao chín chưa.”

Cuối cùng Vệ Lăng chịu thua, hắn biết mình không có phần thắng nếu đối đầu với Tần Thanh Man.

“Ha ha ha…” Tiếng cười sảng khoái của Tần Thanh Man vang lên trong phòng tắm.

Bình Luận (0)
Comment