Không ai trong nhà họ Triệu dám phản bác quyết định của Triệu Tài. Mọi người đứng nhìn Cao Diệp Phương đang đứng cạnh Triệu Tài, đều hiểu cơ cấu quyền lực trong nhà sắp thay đổi, sẽ có một hai người nữa có quyền lên tiếng.
“Kinh Quốc, con hãy quan tâm nhiều đến hôn sự của Triệu Thiên Thành.” Triệu Tài căn dặn Chu Kinh Quốc.
“Cha, cha yên tâm, con sẽ bảo Xuân Tĩnh chuẩn bị hôn lễ ổn thoả, nhất định sẽ được nở mày nở mặt.” Bản thân Chu Kinh Quốc cũng phải chầu chực cậy nhờ cha vợ, dĩ nhiên không dám cãi lời nhắc nhở của Triệu Tài.
“Bắt đầu từ hôm nay, Thiên Thành sẽ ở lại làm việc trong huyện, đúng lúc huyện uỷ đang thiếu người.”
Triệu Tài đưa mắt nhìn Triệu Thiên Thành.
“Ông ngoại, cháu biết rồi.” Triệu Thiên Thành biết bản thân gây hoạ cho gia đình nên không dám nói linh tinh, lập tức nhận lệnh, đồng thời cũng hiểu ông ngoại đang muốn chỉ bảo mình, muốn mình xây dựng thế lực.
Thấy Triệu Thiên Thành lại nghe lời như trước, Triệu Tài mới hài lòng hơn một chút.
Sau đó tất cả mọi người đều đổ dồn sự chú ý lên Cao Diệp Phương.
Nhà họ Chu đồng ý cho Triệu Thiên Thành cưới Cao Diệp Phương, như vậy Cao Diệp Phương cũng sẽ trở thành người nhà họ, đương nhiên phải bảo vệ cho cô ta.
“Ông, Diệp Phương đang có thai, không thể làm việc nặng, ông xem có nên điều chuyển Diệp Phương về làm ở huyện không?” Hiện tại Triệu Thiên Thành thực sự không nỡ rời xa Cao Diệp Phương.
Anh ta đã quen hơi bén mùi Cao Diệp Phương rồi.
Triệu Tài liếc mắt một cái đã đi guốc trong bụng Triệu Thiên Thành, trong lòng ông bất mãn vì thằng cháu ngoại quá say mê một người đàn bà, ông từ chối Triệu Thiên Thành: “Vừa điều Thiên Thành về huyện làm, nếu còn điều Diệp Phương thì sẽ có kẻ dị nghị. Đợi các cháu lập gia đình thì dùng lý do vợ chồng không thể ở xa nhau rồi chuyển Diệp Phương lên huyện.”
Ông nói lời này cũng là để nhắc nhở Cao Diệp Phương.
Mặc cho trước đó Cao Diệp Phương khua môi múa mép ra sap, ông phải nhìn thấy điểm tốt thực sự của cô ta rồi mới có thể đối xử với Cao Diệp Phương như người một nhà.
Hiện giờ Cao Diệp Phương vẫn đang ở trong thời kỳ khảo nghiệm.
Cao Diệp Phương cũng biết mình biết ta, lập tức nghe theo sự sắp xếp của Triệu Tài.
Rốt cuộc, Triệu Thiên Thành ở lại huyện, Cao Diệp Phương bị Chu Kinh Quốc đưa về nông trường, trên xe không chỉ có Chu Kinh Quốc mà còn có cả Triệu Xuân Tĩnh.
Việc đã tới nước này, dù Triệu Xuân Tĩnh không muốn thì cũng phải chấp nhận.
Hết cách, Triệu Xuân Tĩnh chỉ đành làm mặt lạnh ngồi trong xe, đồng thời cách xa Cao Diệp Phương tám cây số, tỏ vẻ chán ghét Cao Diệp Phương.
Cao Diệp Phương biết Triệu Xuân Tĩnh cố tình nhưng chẳng hề kèn cựa, cô ta đang tính toán chờ sau này ổn định
Chỉ cần thu phục được tên đàn ông kia, cô ta sẽ có thể dễ dàng thu phục bà già Triệu Xuân Tĩnh.
Chu Kinh Quốc đưa Cao Diệp Phương đến nông trường. Niệm tình Cao Diệp Phương có bầu, ông cụ trong nhà đã chấp thuận hôn sự của Cao Diệp Phương và Triệu Thiên Thành, dứt khoát tìm gặp Lưu Hoà Xương, nhờ Lưu Hoà Xương bố trí cho Cao Diệp Phương một công việc dễ thở.
Nghe Chu Kinh Quốc thông báo Cao Diệp Phương sẽ trở thành dâu nhà họ Chu, Lưu Hoà Xương lập tức bố trí cho cô ta một chức vụ nhàn nhã trong văn phòng mà còn dặn dò con dâu đang làm việc ở căng tin phải chăm non Cao Diệp Phương, ngày nào cô ta cũng được ăn đồ ngon hơn.
Kể từ đó, cuộc sống ở nông trường của Cao Diệp Phương cũng trôi qua cực kì dễ chịu.
Để được đặt chân vào nhà họ Chu, trong thời gian này cô ta rất kín tiếng, không đến ký túc xá trống trải mà “dưỡng thai” một cách tử tế.
Cô ta không định sinh cái thai này, nhưng nó vẫn có ích.
Sau khi Cao Diệp Phương và Triệu Thiên Thành ổn định trở lại thì nông trường cũng khôi phục vẻ yên ắng. Tất cả mọi người đều có thể tự do bàn tán sau lưng hoh, không ai ngăn được, vả lại không có cách nào để ngăn. Mới được một ngày, Hoàng Uyển Thanh đã biết tin Cao Diệp Phương kết hôn với Triệu Thiên Thành vào đầu xuân.
Tin này là do Chu An An tiết lộ với cô.
Chị họ Chu An An bị người nhà họ Triệu hợp sức đùa bỡn hai lần. Giang Bạch Liên khóc sưng cả mắt, không phải cô không nỡ bỏ Triệu Thiên Thành, suy cho cùng hai người còn chưa từng bắt đầu, nhưng một cô gái bị từ hôn hai lần liên tiếp sẽ bị dị nghị rát nhiều.
Tan làm, Hoàng Uyển Thanh về nhà kể cho Tần Thanh Mạn nghe tiến triển mới nhất xung quanh Cao Diệp Phương.
Tần Thanh Mạn bảo đối phương không nên can dự vào, cứ yên ổn giữ một chỗ lót dép hóng là được.
Hoàng Uyển Thanh biết điều và khá nghe lời, Ở nông trường, cô luôn cố gắng né tránh Cao Diệp Phương, đồng thời mỗi ngày đều chú ý không để cho bản thân lạc đàn thành nhân vật nguy hiểm.
Ngày lại ngày trôi qua, hôm nay đồn Kháo Sơn bỗng rộn ràng hẳn lên.
Hoá ra là con gái của thím Vân sắp lấy chồng.
Không chỉ có mình nhà thím Vân dán đầy câu đối đỏ mà mọi song cửa sổ, ngọn cây tảng đá dọc đường quanh đồn cũng được dán giấy đỏ, nhìn vô cùng vui mừng hân hoan.