Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 861

Chương 861 -
Chương 861 -

“Uyển Thanh, anh em rất tốt, em phải tôn trọng anh ấy đấy.” Tần Thanh Man cười trả lời Hoàng Uyển Thanh.

Trên khuôn mặt Hoàng Uyển Thanh lập tức hiện lên một nụ cười: “Thanh Man, chị yên tâm, em biết rồi.”

Cô ấy không hề hỏi chuyện gì đã xảy ra ở nhà vào chiều hôm nay, cô ấy tin rằng Tần Thanh Man sẽ nói với mình vào một thời điểm thích hợp nào đó.

Trong nhà có thêm một người nhưng Tần Thanh Man nấu ăn cũng không phiền phức lắm.

Vì Hoàng Hải Quân không có ý định làm khách nên Tần Thanh Man cũng cư xử vô cùng tự nhiên, chỗ nào cần người đàn ông là Hoàng Hải Quân giúp đỡ, cô sẽ rất thoải mái mà chỉ huy, giống như người hai nhà đã là những người thân vô cùng quen thuộc với nhau từ lâu rồi vậy.

Cứ như thế, không chỉ Hoàng Uyển Thanh thở phào nhẹ nhõm mà Hoàng Hải Quân cũng cảm thấy cực kỳ tự nhiên.

Vốn dĩ anh ấy đến nhà họ Tần là để thay mặt nhà họ Hoàng cảm ơn vợ chồng Tần Thanh Man, tạo mối quan hệ thân thiết với nhà họ Tần, mà nếu đã là thân thiết thì cũng không nhất định phải luôn giữ sự khách sáo.

Đôi khi khách sáo quá mức cũng là một loại xa cách.

Đúng là bởi vì hiểu được mục đích của Hoàng Hải Quân nên Tần Thanh Man mới chủ động để anh ấy hòa nhập với gia đình mình, lúc cần giúp đỡ cô cũng thật sự không hề khách sáo chút nào cả.

Ví dụ như chuyện cắt mỳ này.

Tuy rằng cả cô và Hoàng Uyển Thanh đều có thể cắt ra những sợi mỳ không tệ nhưng Hoàng Hải Quân giống Vệ Lăng, đều là quân nhân, khả năng khống chế sức lực càng tinh tế hơn, mỳ bọn họ cắt ra không những có độ dày đều đặn mà còn không bị đứt giữa chừng.

Tần Thanh Man còn chỉ huy Hoàng Hải Quân cắt thịt đã bị đông cứng lại ra.

Thịt ba chỉ được cắt thành từng miếng bằng cỡ ngón tay cái, sau khi áp chảo, mỡ thừa sẽ chảy ra, thịt sẽ teo lại một cách vừa phải, đến lúc này Tần Thanh Man lại cho ớt bột, tỏi và nấm đã được ngâm cho nở ra vào xào chung cho đến khi tỏa mùi thơm, thêm một lượng nước thích hợp vào đun, sau mười phút là sẽ có món thịt cắt lát thơm ngon.

Món mỳ trộn thịt được làm ra theo cách này rất ngon.

Ăn mỳ xào nhất định không thể thiếu dấm chua, dấm chua là linh hồn.

Một nhà mấy người đều ăn hết mỳ trong bát của mình, thậm chí còn không kịp lau mồ hôi trên trán, nhưng người nào người nấy đều thỏa mãn thở ra một hơi.

Ngon quá đi mất.

Đây là món mỳ ngon nhất mà Hoàng Hải Quân từng nếm.

Tuy rằng trác tương miến* ở Thủ đô cũng rất ngon nhưng một khi so sánh với tay nghề của Tần Thanh Man thì có thể cảm giác được sự khác biệt rõ ràng.

nước sốt chiên ngập dầu dầu ăn trọng lượng riêng

Hoàng Hải Quân lau miệng, ánh mắt nhìn về phía Hoàng Uyển Thanh chứa đựng sự thấu hiểu.

Anh ấy đã nói mà, sao em gái anh ấy vừa xuống nông thôn một chuyến mà lại thay đổi nhiều như vậy được? Nghĩ cả một lúc lâu, hóa ra là do sự hấp dẫn của đồ ăn ngon. Nếu đơn vị công tác của anh ấy không ở Bạch Thành thì chắc chắn anh ấy cũng sẽ thường xuyên đến nhà họ Tần cải thiện bữa ăn.

“Anh Hoàng, mỳ có đủ ăn không?”

Tần Thanh Man lấy khăn tay ra, tao nhã lau khóe miệng, sau đó nhìn về phía Hoàng Hải Quân hỏi, khách đã tới nhà, nên để người ta ăn no.

“Đủ rồi, Thanh Man, tay nghề nấu nướng của em tốt thật đấy.”

Hoàng Hải Quân bội phục tay nghề nấu nướng của Tần Thanh Man từ tận đáy lòng, đồ ăn do cô nấu ra còn ngon hơn đồ ăn của một vài khách sạn lớn ở thủ đô.

Lúc nãy anh ấy đã ăn ba bát to.

“Anh, em nói anh nghe, lần đầu tiên ăn món ăn do Thanh Man nấu em cũng ngạc nhiên lắm, lúc đến điểm thanh niên trí thức để báo cáo, em đã chọn địa điểm xuống nông thôn là một nơi gần với đồn Kháo Sơn theo bản năng đấy, hì hì...”

Hoàng Uyển Thanh không hề khiêm tốn chút nào trước mặt Tần Thanh Man và Hoàng Hải Quân cả.

“Em không thể khiêm tốn chút sao?” Hoàng Hải Quân bất đắc dĩ nhìn Hoàng Uyển Thanh, anh ấy lo Tần Thanh Mạn sẽ ghét bỏ cô ngốc Hoàng Uyển Thanh này.

“Em đây gọi là hồn nhiên, hồn nhiên đấy.” Hoàng Uyển Thanh không hài lòng nhìn anh trai cô ấy, đưa chân ra đá đá anh ấy, sai bảo: “Nhanh đi rửa bát đi, có thể lát nữa bí thư và chủ nhiệm Tiền sẽ đến nhà đấy.”

Bình Luận (0)
Comment