Tuy rằng thịt gà mái rất dai nhưng sau khi hầm chung với nấm đầu khỉ, thịt gà được xé thành sợi rồi trộn với rau, dầu mè và sa tế đã tạo ra một món ăn cực kỳ ngon. Sa tế đỏ au bao quanh từng sợi thịt gà, cộng thêm sự điểm xuyến của hành lá và hạt mè làm tăng thêm hương vị cho món ăn, thịt gà ngon đến mức không ai ngờ đây là gà mái già.
Hoàng Uyển Thanh đã sống ở nhà họ Tần khá lâu nên cô ấy biết nhà họ Tần không có quá nhiều quy tắc.
Lúc ăn cơm, chỉ cần không ngồi gần Vệ Lăng thì cô ấy vẫn dám gắp đồ ăn, thế nên Vệ Lăng còn chưa kịp thưởng thức món ngon này thì nó đã chui vào miệng cô ấy trước.
Đây thực sự là thịt gà mái già sao?
Hai mắt Hoàng Uyển Thanh trợn tròn.
Trước đây khi còn ở nhà, cô ấy đã từng ăn rất nhiều gà mái già nhưng mùi vị thật sự rất dở, Hoàng Uyển Thanh vốn cho rằng chỉ có canh gà ngon cũng tốt rồi, ai ngờ phần thịt gà không còn tình túy trộn với rau cũng ngon tới mức cô ấy suýt chút nữa đã nuốt cả lưỡi của mình.
"Ngon, ngon quá!"
Sở Sở cúi đầu, cặm cụi thưởng thức món ngon, thậm chí cậu còn có thời gian gắp thức ăn cho sói con.
Tất nhiên thịt gà mà sói con ăn không có trộn sa tế và không bỏ muối, dù vậy, thịt gà vẫn ngon tới mức sói con vừa ăn vừa vẫy đuôi liên tục.
Chứng tỏ sói con rất hài lòng với món thịt gà này.
Đây cũng là một trong những lần hiếm hoi nó ăn thịt chín.
Kết thúc buổi cơm chiều, các thành viên trong gia đình đều lén lút nới lỏng thắt lưng, trước sự quyến rũ của thức ăn ngon, không có ai không chế được lượng cơm của mình.
Trong phòng khách, sau khi ăn uống no nê, cả gia đình vừa thu dọn bát đũa vừa trò chuyện, chiếc radio để không đã lâu cũng được lấy ra lắp pin vào và dò kênh.
Một vài kênh đang nói về thông tin ở khắp nơi trên cả nước, cũng có kênh đang kể chuyện cổ tích dành cho thiếu nhi.
Thời kỳ này các hoạt động giải trí thật sự quá ít, sách cũng vậy, thế nên có thể nghe được một ít tin tức trên radio, mọi người đã rất thoả mãn.
Chín giờ tối, cả nhà bốn người rửa mặt sạch sẽ và nằm lên chiếc giường đất ấm áp của mình.
Sau khi lên giường không bao lâu Hoàng Uyển Thanh và Sở Sở đã ngủ mất, còn Tần Thanh Man và Vệ Lăng thì khác.
Bọn họ là vợ chồng nên có rất nhiều chuyện để làm.
Tối nay, Vệ Lăng đã kiềm chế được bản thân, không mạnh mẽ bắt nạt Tần Thanh Man như hôm qua nữa, sau ba lần vận động thì họ dừng lại.
Nhờ Vệ Lăng nhẹ nhàng nên Tần Thanh Man cũng không mệt tới mức hôn mê như đêm qua, sau khi dọn dẹp xong, cô vẫn còn sức ôm Vệ Lăng thì thầm.
Nếu là người khác chắc chắn sẽ không biết được vụ án giấu vàng và vụ án thuốc nổ, nhưng Vệ Lăng thì khác, hắn không chỉ là chồng của Tần Thanh Man mà còn là một quân nhân. Sau khi thăm dò được việc Triệu Tài có lẽ đang liên lạc với gián điệp của địch, Tần Thanh Man đã kể rõ đầy đủ các chi tiết cho Vệ Lăng biết.
Điều mà cô nói rất khác với những gì Hoàng Uyển Thanh nói.
Không chỉ nói đúng khác nhau mà còn có thêm rất nhiều vấn đề Hoàng Uyển Thanh không biết.
"Vợ, chắc chắn sư đoàn đã phái người đi thẩm vấn Triệu Tài, bọn họ sẽ xử lý tốt, em không cần bận tâm. Về phần Trần Sơn Hà và Trần Cảnh mà em đã nhắc đến, nếu em muốn kết giao với họ cũng không sao."
Vệ Lăng từng là thế tử Quốc công nên hắn không nghĩ việc kết bạn với Trần Sơn Hà là trèo cao.
"Em thấy tên nhóc Trần Cảnh không tệ, rất hợp với Uyển Thanh, nên em nghĩ nếu có cơ hội thì để bọn họ làm quen với nhau." Hiếm khi Tần Thanh Man lại nảy ra suy nghĩ như một bà mẹ.
"Tuổi của Uyển Thanh cũng không nhỏ, anh thấy phía Tề Vệ Anh là không có khả năng nào rồi, mà thái độ của cô ấy cũng thấy đổi, có thể để cô ấy làm quen với Trần Cảnh. Về phần có thành hay không thì phải dựa vào duyên phận của bọn họ."
Vệ Lăng ôm chặt Tần Thanh Man, nhỏ giọng nói.
"A Lăng, trên tỉnh rất quan tâm đến hai vụ án lớn xảy ra ở Bạch Thành, em đoán có lẽ không bao lâu nữa Trần Sơn Hà sẽ quay về tỉnh, nếu ông ấy muốn kết giao với gia đình chúng ta, chắc chắn ngày mai ông ấy sẽ dẫn Trần Cảnh đến nhà mình." Tần Thanh Man nói ra suy đoán của bản thân.
"Nếu họ đến thì chúng ta phải tiếp đãi chu đáo, trùng hợp ngày mai là cuối tuần, Hoàng Uyển Thanh ở nhà, nếu bọn họ đến thì có thể làm quen với nhau." Ngày mai cũng là ngày nghỉ phép cuối cùng của Vệ Lăng.
Nếu nhà họ Tần có thể tạo được mối quan hệ với nhà họ Trần ở tỉnh, Vệ Lăng nghĩ lúc bản thân không ở nhà Tần Thanh Man sẽ có thêm sự che chở.
"Ừ."
Sau khi nói rõ mọi chuyện, Tần Thanh Man ôm Vệ Lăng chìm vào giấc ngủ.
Tuy rằng tối này hai người không vận động kịch liệt như hôm qua nhưng vẫn mệt mỏi như vậy, mới nói chuyện một lát mà cô đã không kiên trì nổi nữa.
Quá trình thẩm vấn Triệu Tài diễn ra rất nhanh, án tử cũng nhanh chóng được quyết định. Ngay tối hôm sau, lúc cả nhà đang nghe radio, phát thanh viên đã thông báo một tin tức khiến mọi người bùng nổ.
Hai vụ án lớn là giấu vàng và thuốc nổ xảy ra ở Bạch Thành được phá cùng lúc, nghi phạm là lãnh đạo ủy ban cách mạng huyện Triệu Tài.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả nhân viên ủy ban cách mạng trên cả nước đều khép nép.
Nghe nói chủ tịch đã nổi giận với các lãnh đạo ủy ban cách mạng ở trung ương.