Suy nghĩ đến đây, Cao Diệp Phương vô cùng sợ hãi. Hiện giờ, chỗ dựa duy nhất của cô ta chính là Vạn Lương, người mà cô ta vẫn luôn khinh thường.
Dù sao Vạn Lương và Tần Thanh Man cũng là anh em họ, cho dù bọn họ không thân thiết thì người bình thường cũng không dám nói xấu.
Điều này đã được chứng minh, bởi vì sau khi Vạn Lương chủ động thừa nhận bản thân và Tần Thanh Man là họ hàng, nông trường đã thay đổi cho cả gia đình Vạn Lương công việc nhẹ nhàng hơn.
Tuy rằng cuộc sống như vậy vẫn kém hơn lúc trước, nhìn lên thì mình không bằng ai nhưng nhìn xuống thì cũng chẳng thấy ai bằng mình, cuộc sống vẫn có thể tiếp tục.
Cao Diệp Phương là một người biết nhìn rõ sự thật, bây giờ cô ta thật sự rất sợ bị người ta trả thù.
Dẫu sao gia đình của Diêu Thừa Trạch và nhà mẹ đẻ của vợ anh ta cũng không phải dân thường, lần này anh ta thê thảm như vậy, chắc chắn bọn họ cực kỳ căm hận kẻ đầu sỏ gây tội là cô ta, bởi vì lúc trước chính cô và Diêu Thừa Trạch đã tiết lộ chuyện Hoàng Uyển Thanh có vàng.
Kết quả sau khi lục soát, trong tay Hoàng Uyển Thanh không hề có vàng, ngược lại Triệu Tài mới là người giấu nửa tấn vàng.
Mức độ nghiêm trọng của vấn đề này quá lớn, phạm vi những người bị liên lụy cũng rộng, tuy rằng có một số người đã bảo vệ được bản thân nhưng vẫn có người không thoát được.
Ví dụ như Diệu Thừa Trạch, người có liên hệ trực tiếp với Triệu Tài chắc chắn không thể thoát được.
Một khi Diêu Thừa Trạch bị bắt, anh ta nhất định sẽ thú nhận mọi chuyện. Đến lúc đó cả nhà họ Hoàng lẫn nhà họ Cao đều nằm trong phạm vi điều tra, trang sức bằng vàng trong tay Hoàng Uyển Thanh là do bà ngoại cô ấy lén đưa cho Hoàng Uyển Thanh.
Hoàng Uyển Thanh là người cẩn thận, ngoại trừ Tần Thanh Man thì cô ấy không hề nói cho bất kỳ ai biết về việc này, vì vậy sẽ không có ai điều tra được.
Ngược lại, mọi người sẽ cảm thấy Diêu Thừa Trạch muốn vu oan hãm hại nhà họ Hoàng, dẫu sao nhà họ Hoàng cũng là người đứng đầu quân đội ở thủ đổ, bọn họ chịu trách nhiệm bảo vệ một phần của thủ đô. Nếu nhà họ Hoàng rơi đài, ai sẽ là người được lợi?
Lúc này tình hình cả nước rất phức tạp, rất nhanh đã có người đưa ra các thuyết âm mưu.
Trong những năm gần đây, rất nhiều người thuộc các tầng lớp khác nhau trong xã hội đã bị ủy ban cách mạng buộc tội vô cớ, sự bất mãn của mọi người đối với ủy ban cách mạng ngày càng tăng.
Sau khi điều tra, nhà họ Hoàng không hề có vấn đề gì, rất nhiều người lên tiếng bảo vệ nhà họ Hoàng, mọi người đều đồng lòng tấn công những kẻ phạm tội.
Tổng hợp từ rất nhiều nguyên nhân, chủ tịch đã nổi trận lôi đình với đám người này.
Vì xoa dịu cơn giận của chủ tịch và lời phàn nàn của người dân, những cán bộ này đành phải bỏ xe giữ tướng, mỗi người đều loại bỏ một số cánh tay đắc lực bên cạnh. Dưới tình huống đó, Diêu Thừa Trạch bị đẩy ra làm tốt thí.
"Đồng chí Tần, đồng chí Vệ Lăng, về việc của nhà họ Hoàng ở thủ đô, sau khi thẩm vấn và điều tra đã xác minh nhà họ Hoàng không có vấn đề gì. Nhưng vì hoàn chỉnh hồ sơ chứng cứ, chắc chắn thủ đô sẽ phái người đến gặp đồng chí Hoàng Uyển Thanh để tìm hiểu tình huống, mọi người nên chuẩn bị tâm lý trước."
Trần Sơn Hà là người của tỉnh nên biết rất nhiều chuyện, sau khi nói ra những tin tức có thể tiết lộ, ông ấy cũng tốt bụng nhắc nhở nhóm người Tần Thanh Man.
Ông ấy hiểu rõ toàn bộ vụ án của Triệu Tài nên cũng biết Hoàng Uyển Thanh đang sống tại nhà họ Tần và biết cô ấy đã nhận Vệ Lăng làm anh trai.
Ngay lần đầu tiên nhìn thấy Hoàng Uyển Thanh, Trần Sơn Hà đã rất thích cô gái này, cô ấy vừa trầm tính lại dịu dàng, là một đứa nhỏ hoà đồng. Sau khi biết Hoàng Uyển Thanh chưa có đối tượng yêu thích, suýt chút nữa ông ấy đã lên tiếng tác hợp Hoàng Uyển Thanh và Trần Cảnh.
Nhưng ông ấy hoàn toàn không cần lên tiếng, bởi vì ngày ánh mắt đầu tiên khi hai đứa nhỏ nhìn nhau, cả hai đều đỏ mặt
Hoàng Uyển Thanh ngượng ngùng đi theo sau lưng Tần Thanh Man làm việc, còn Trần Cảnh thì hoàn toàn không chú ý đến cuộc trò chuyện của mọi người, ánh mắt anh ấy cứ dán chặt vào người Hoàng Uyển Thanh.
Cả Vệ Lăng và Tần Thanh Man đều nhìn ra hai người bọn họ có tình ý với nhau nhưng không lên tiếng tác hợp hay chia rẽ, bởi vì bọn họ muốn tất cả thuận theo tự nhiên.