Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 978

Chương 978 -
Chương 978 -

Mấy người Trịnh An Quốc không suy nghĩ sâu xa như thế, bọn họ chĩ cho rằng có người xem trọng năng lực của Tần Thanh Man nên muốn đề cử cô, cho nên vừa nghe Tần Thanh Man nói vậy, vẻ mặt bọn họ càng nghiêm túc hơn.

"Thanh Man, chờ tới công xã, chúng ta hãy họp cũng xã trưởng."

Trịnh An Quốc đã nghĩ cách cho Tần Thanh Man.

"Được." Tần Thanh Man cũng có suy nghĩ riêng, cô không định sẽ nói ở trên xe, đồng thời cô cũng đang suy đoán xem ai muốn làm cô khó chịu. Người này hận cô tới mức nào mà lại muốn đẩy cô vào vị trí chủ nhiệm ủy ban cách mạng công xã Hồng Kỳ chứ?

Trong đầu cô xuất hiện khá nhiều cái tên, ngay cả những người cô chỉ nghe tên chứ chưa từng gặp mặt, Tần Thanh Man cũng suy xét tới.

Chuyện Triệu Tài bị bắt liên lụy đến quá nhiều người, chắc chắn có rất nhiều người ghét cô, cho nên cô không biết kẻ muốn hại mình là người ở thành phố, ở tỉnh hay là người ở thủ đô.

"Thanh Man..."

Hoàng Uyển Thanh rất lo lắng cho Tần Thanh Man, nhưng cô ấy lại không làm được gì cả.

"Không sao đâu Uyển Thanh, chỉ là chuyện nhỏ thôi, nếu chị có thể giải quyết được Triệu Tài thì sẽ không sợ những kẻ tiểu nhân trốn trong bóng tối. Em đừng lo lắng, cũng không được chủ động làm gì cả, chị hiểu rõ mình phải làm gì."

Tần Thanh Man sợ Hoàng Uyển Thanh chẳng những không giúp đỡ được mà còn gây ra rắc rối nên nhắc nhở trước.

Hoàng Uyển Thanh rất đơn thuần, không biết bày mưu đặt kế, cô ấy chắc chắn không phải đối thủ của kẻ chủ mưu. Thà rằng cô ấy không làm gì còn tốt hơn tự chui đầu vào rọ.

Vốn dĩ Hoàng Uyển Thanh định gửi điện báo về thủ đô để hỏi thăm anh trai cô ấy về tình hình hiện tại, nghe Tần Thanh Man nhắc nhở như vậy, mồ hôi lạnh lập tức túa ra sau lưng.

Bấy giờ cô ấy mới nhớ vì Triệu Tài bị bắt mà gia đình cô ấy mới chịu liên lụy, khó khăn lắm mới rửa sạch hiềm nghi, nếu cô ấy hành động lỗ mãng, nói không chừng bản thân sẽ trở thành đối tượng bị công kích.

"Uyển Thanh, em đừng lo lắng chuyện này không phức tạp lắm đây, chị sẽ tìm hiểu tình hình trước." Lúc này, xe đã tới trước cửa công xã, Tần Thanh Man vỗ nhẹ vai Hoàng Uyển Thanh rồi xuống xe chúng với nhóm người Trịnh An Quốc.

Sau đó, cô vẫy tay với Hoàng Uyển Thanh: "Làm việc cho tốt, tan ca chị sẽ tới đón em chúng ta cùng tới cung tiêu xã."

"Em biết rồi Thanh Man."

Thấy vẻ mặt Tần Thanh Man vẫn như thường nên Hoàng Uyển Thanh cũng bình tĩnh lại.

Cô ấy đã chứng kiến sự thông minh của Tần Thanh Man, người như cô nhất định có thể chiến thắng mọi âm mưu của tiểu nhân.

Trịnh Phong vững vàng điều khiển xe ngựa chạy về phía nông trường Hồng Kỳ, sau khi đưa Hoàng Uyển Thanh đến nơi, Trịnh Phong sẽ quay về đồn Kháo Sơn, buổi chiều sẽ đúng giờ tới đón người.

"Uyển Thanh, cháu đừng lo, Thanh Man vừa thông minh lại giỏi giang, ngay cả đàn ông cũng không bằng cô ấy, cháu chỉ cần làm việc cho tốt đã là giúp đỡ cô ấy rồi." Hoàng Uyển Thanh đã sống ở đồn Kháo Sơn một thời gian nên mọi người đều biết nhưng phẩm của cô ấy thế nào, vì vậy Trịnh Phong mới khuyên một câu.

Đôi khi nếu bạn muốn giúp đỡ người khác, bạn phải có năng lực mới được, ngược lại có khi không giúp đỡ được mà còn hại người ta.

"Cảm ơn chú Phong đã nhắc nhở, cháu hiểu rồi."

Hoàng Uyển Thanh không khó chịu khi nghe Trịnh Phong nói như thế, bởi vì cô ấy tất cả mọi người ở đồn Kháo Sơn đều tôn trọng Tần Thanh Man.

"Cô nhóc ngồi vững nhé, chú muốn tăng tốc."

Thấy Hoàng Uyển Thanh chịu nghe lời khuyên của mình, Trịnh Phong mới yên tâm.

Vì Tần Thanh Man quay lại làm việc nên công xã Hồng Kỳ mở một cuộc họp, số người tham gia cuộc họp lần này không nhiều, chỉ có bí thư kiêm chủ tịch công xã Phương Minh Kiệt và bà người Tần Thanh Man, Trịnh An Quốc, Tiền Tương Dương.

Các nhân viên khác đều không được thông báo.

Trong phòng họp, mọi người rót đầy nước ấm vào ly tráng men của mình rồi ngồi quây quần bên cạnh lò lửa.

Phương Minh Kiệt là người đầu tiên lên tiếng: "Đồng chí Tần Thanh Man, vài ngày nữa Chu Kinh Quốc sẽ đi, vị trí của ông ta cần có người tiếp nhận, cô nghĩ ai là người thích hợp?" Ông ấy đã biết Tần Thanh Man không muốn tiếp nhận chức vị chủ nhiệm ủy ban cách mạng.

Tần Thanh Man không trả lời thẳng tên người được chọn mà nhìn mọi người rồi nói: "Các vị đồng chí, các vị cảm thấy người nào phù hợp tiếp nhận vị trí này thì hãy nói ra. Nếu chúng ta đã không có suy nghĩ gì với vị trí kia thì không cần phải úp mở như vậy."

Nghe Tần Thanh Man nói vậy, ba người còn lại đều nở nụ cười.

"Được rồi, tìm mọi người hãy nhanh nói ra người mà bản thân cảm thấy phù hợp để cùng nhau thảo luận, nếu tất cả đều đồng tình thì lập tức đưa ra quyết định, đừng để phía thành phố làm ảnh hưởng đến chúng ta." Phương Minh Kiệt nhìn về phía Trịnh An Quốc và Tiền Tương Dương.

"Chúng tôi chọn Giang Nguyên Khôi."

Trịnh An Quốc và Tiền Tương Dương đã bàn bạc với nhau, trước đây Giang Nguyên Khôi và Chu Kinh Quốc chung phe với nhau, cho nên ông ấy rất thích hợp với vị trí chủ nhiệm ủy ban cách mạng công xã, như vậy bọn họ có thể bãi bỏ chức vụ đội trưởng dân quân công xã của Giang Nguyên Khôi.

Mọi người đã làm việc chung với Giảng Nguyên Khôi nhiều năm, tất cả đều hiểu rõ gốc rễ của ông ấy nên sẽ dễ khống chế hơn.

Tần Thanh Man và Phương Minh Kiệt đồng thời mỉm cười, xem ra suy nghĩ của mọi người đều giống nhau.

Bình Luận (0)
Comment