Thập Niên 70: Cuộc Sống Hạnh Phúc Trên Đảo

Chương 171

Ôn Vệ Quốc vội vàng chớp chớp mắt, không để nước mắt rơi ra: “Cha không ăn nữa, chụp hình thôi!”

Ông nói xong để bát đũa xuống, chạy đến bên cạnh Triệu Tú Hoa, Triệu Tú Hoa chỉnh quần áo lại cho ông, Giang Vĩnh Quân sẽ chụp hình cho họ, ông ấy nói: “Hai người đứng gần nhau chút, nếu không sẽ không chụp được, Như Ý ngồi vào giữa một chút, bế con lên trên một chút.”

 

Ôn Như Ý nghe vậy, khẽ bế con lên một chút, Giang Vĩnh Quân lại hỏi: “Tất cả chuẩn bị xong chưa, chuẩn bị xong rồi thì chụp nhé!”

Mọi người đều thẳng người, đồng thanh nói: “Xong rồi.”

 

Giang Vĩnh Quân bắt đầu hô:

“Một, hai, ba!”

“Tách tách!”

Bức hình gia đình đầu tiên của nhà họ Ôn và họ Tần đã được ra đời.

Lúc này máy ảnh rất hiếm có, bây giờ không dễ gì mới mượn được máy ảnh của bộ đội, những người khác cũng muốn giữ lại một bức ảnh thuộc về riêng mình, cho nên sau khi gia đình nhà họ Ôn chụp hình xong, mọi người cũng tranh nhau tiến tới chụp, trong nhất thời, có người thì ăn cơm, có người thì chụp hình, làm khoảng sân này trở nên vô cùng náo nhiệt, sự náo nhiệt này kéo dài mãi đến ba giờ chiều mới tan.

Kim Quế Hoa và vài quân tẩu ở lại phụ giúp dọn dẹp đồ đạc, sau khi dọn dẹp xong, họ cũng mang bàn ghế và bát đũa của mình về, trước khi họ đi, Triệu Tú Hoa có gói ít rau củ chưa nấu cho họ mang về, cũng tránh để họ nhất thời ăn không hết, để đó cũng hư.

Xong tất cả mọi việc thì cũng đến gần tối, buổi trưa ăn nhiều quá nên bây giờ mọi người cũng không có khẩu vị gì, chỉ tùy tiện ăn ít trái cây và húp cháo là xong bữa tối.

Sau khi ăn tối xong, Ôn Như Ý nhớ đến chuyện mà lúc trưa cô nói với Hạ Chí Cương, mặc dù cô có nói muốn dẫn Ôn Vệ Quốc và Triệu Tú Hoa cùng đến Dương Thành, nhưng cô cũng chưa nhắc với họ về chuyện này, cho nên cô hỏi Ôn Vệ Quốc: “Cha, lần này sau khi trở về, cha có dự định gì không? Đi làm hay là?”

Ôn Vệ Quốc nghe vậy thì ngây người, nói thật lòng, ông được sửa án xử sai chưa được bao lâu, lúc đó ông chỉ muốn quay về, cũng chưa có kế hoạch sau khi về, cho nên nhất thời cũng không có cách nào trả lời được câu hỏi này của cô: “Cha chưa nghĩ xong, đợi qua vài ngày nữa cha về nhà rồi tính tiếp.”

Ôn Như Ý vẫn chưa đáp lại, Khương Nguyệt Anh đã trực tiếp nói: “Anh còn dự định quay về? Tôi còn tưởng cháu với bà ngoại đều ở đây, anh cũng không cần về nữa chứ.”

Ôn Vệ Quốc lại ngây người, mặc dù nguyên nhân lúc trước ông chia ly với Triệu Tú Hoa là do bất đắc dĩ, nhưng họ đã đăng báo cắt đứt quan hệ, bây giờ họ xem như là độc thân, cũng không thể cứ ở với nhau mãi được, nếu không có thể sẽ truyền ra những lời đồn nhảm.

Ông nhìn Triệu Tú Hoa một cái, thấy sắc mặt bà không gợn sóng, ông nói với vẻ mặt hơi ngượng: “Chuyện đó... vẫn là phải quay về, có Tú Hoa ở bên này giúp đỡ, tôi ở đây hình như cũng không có chuyện gì có thể làm, còn không bằng quay về xem thử có thể làm được gì không.”

Ôn Như Ý do dự một lát rồi nói: “Cha, nếu như cha muốn tìm chuyện làm thì con có thể giúp cha, xưởng bọn con bây giờ đang tuyển người, cha lại có kinh nghiệm làm việc nhiều năm như thế, muốn vào làm thì không có vấn đề gì.”

Nói thế nào thì lúc trước nhà họ Ôn cũng là gia đình tư bản, Ôn Vệ Quốc cũng luôn là chủ tịch hội đồng quản trị làm quản lý công xưởng của nhà họ Ôn, mặc dù sau đó doanh nghiệp tư nhân đổi thành doanh nghiệp quốc gia, nhưng kinh nghiệm làm việc mười mấy năm, đó là điều chắc chắn, nếu như ông vào xưởng làm, cho dù là Hạ Chí Cương biết cũng sẽ không phản đối.

Tần Trí Viễn cũng nói: “Phải đấy, cha, tháng 5 vừa rồi Như Ý lấy được rất nhiều đơn hàng, bây giờ trong xưởng rất bận, muốn thêm một người vào làm thì chuyện rất dễ dàng, chỉ xem cha có thể chấp nhận hay không thôi.”

Lúc trước Ôn Vệ Quốc ở công xưởng chính là lãnh đạo ở vị trí cao nhất, nếu như vào xưởng làm lại, ban đầu vào làm nhất định sẽ không được làm nhân viên quản lý cấp cao, cho nên xem ông có thể chấp nhận sự khác biệt này không thôi.

Châu Mỹ Thanh cũng cười nói: “Đúng đấy, cha, cha đừng quên, Như Ý của chúng ta bây giờ là phó xưởng trưởng đấy, nếu như cha muốn đi làm, em ấy nhất định có thể sắp xếp vị trí công việc cho cha, cha không cần phải tự đi tìm việc làm.”

Bình Luận (0)
Comment