Buổi sáng thì dậy sớm như vậy, buổi tối thì lại về rất muộn, con trâu già cũng không mệt như thế.
Cho nên trong việc ăn uống, cô không hề tiết kiệm chút nào.
Vì thế trong khi mọi người ăn cùng nhau, bọn họ ăn lương khô cay cổ họng, nhưng Chu Dã lại ăn bánh bao trứng!
Bánh bao trứng gà là gì?
Chính là bánh bao trắng bóng bên trong có nhồi dưa leo, rau xanh và trứng gà!
Bọn họ tận mắt nhìn thấy Chu Dã lấy đồ ra ăn, mùi thơm của chiếc bánh bao đó được gió thổi lan ra, thật sự rất thơm!
Hôm nay là bánh bao trắng, ngày mai lại ăn canh gà có đầy váng mỡ trộn với cơm trắng.
Sau khi nấu chín cơm thì rưới lên trên một lớp váng mỡ của nước hầm gà.
Bạch Nguyệt Quý không dám ăn chỗ váng mỡ này vì nó quá nhiều dầu mỡ. Nhưng mà đối với người làm việc mất nhiều sức lực như Chu Dã mà nói thì lại thật sự là một thứ tốt.
Rưới một lượng váng mỡ gà vừa phải lên trên gạo, trộn đều rồi nấu chín. Một hộp cơm với đồ ăn tỏa ra hương vị cực kỳ thơm ngon.
Bạch Nguyệt Quý còn cho thêm thịt gà vào bên trong.
Cô ăn đùi gà với cánh gà, còn thịt ức gà thì đều để cho Chu Dã ăn. Nhưng không chỉ có mỗi thịt gà, bên trong đó còn có cả dưa leo, trứng luộc và cà chua nữa.
Những ngày sau đó chính là bánh trứng, bánh hành thái và các món khác.
Dù sao nửa tháng này, cơm trưa cô nhờ thím Trương đưa đến đây thật sự rất phong phú.
Nhóm đàn ông thì cực kỳ ngưỡng mộ, nhưng mà ngưỡng mộ cũng chỉ là ngưỡng mộ mà thôi. Nếu muốn họ ăn giống anh như vậy thì bọn họ đều cảm thấy không ăn được.
Mọi người đều có thói quen tiết kiệm nên thật sự không ai dám ăn giống như anh cả.
Giống như đồ ăn của Cố Quảng Thu với chú Trương cũng rất ngon, cũng có cả trứng gà. Đồ ăn của Lý Đại Hải, Lý Đại Sơn cũng không kém, nhưng không thể so sánh với đồ ăn của Chu Dã được.
Cũng chính vì nguyên nhân cảm nhận được tình yêu và sự đau lòng của vợ mình một cách rõ ràng mà Chu Dã cũng bắt đầu gắng sức làm việc.
Nửa tháng thức khuya dậy sớm làm việc như vậy nên đây có thể coi như là mẻ lương thực đầu tiên được thu hoạch trong năm nay.
Sau khi phơi xong thì thu lương thực vào nhà kho, trên mặt mọi người đều hiện lên niềm vui sướng, ngay cả Chu Dã cũng như vậy.
Bởi vì lương thực đã được thu vào kho rồi nên cho dù hôm nay trời không đẹp, bất chợt đổ mưa nhưng dù trời có mưa mười ngày hay nửa tháng thì cũng không sợ nữa!
Sợ nhất chính là khi lương thực chưa được thu hoạch lại bị ngâm nước, thì lúc đó mới là mất luôn cái mạng già.
Đến khi nộp lương thực, Chu Dã thật sự không muốn đi. Nửa tháng này thật sự khiến anh mệt muốn chết. Nên anh muốn tranh thủ nghỉ ngơi một chút.
Còn Lý Thái Sơn thì lại vui mừng đi xem náo nhiệt. Đó là một cảnh tượng rất hoành tráng.
Thuế lương cần phải nộp chính là phần lương mà các xã viên quan tâm nhất
Phải biết rằng sau đợt chia lương thực từ vụ thu hoạch mùa thu năm trước cho đến hiện tại thì lúc này mới bắt đầu chia lương thực. Cho dù là những gia đình cực kỳ tiết kiệm, thì lương thực trong nhà cũng đã cạn sạch rồi, nên họ rất mong chờ vào vụ này.
“Chu Dã, đi thôi!” Lý Phong Thu với Cố Quảng Thu đều đến gọi anh.
“Các con ở trong nhà chờ cha nhé. Cha đi mang lương thực về cho các con ăn.” Chu Dã khẽ hôn Đâu Đâu và Đô Đô, cười tủm tỉm nói.
Hai anh em đều thích được gần gũi với cha của mình và đều nhếch miệng cười.
Chu Dã cũng thơm vợ mình một cái.
“Đi nhanh về nhanh.” Bạch Nguyệt Quý cũng cười.
“Vợ à, đêm nay không thể không cho nhé.” Điều mà Chu Dã nhớ thương lại là việc này.
Bởi vì cảm thấy anh quá mệt mỏi, nên nửa tháng qua, vợ đều không cho anh gần gũi, nhưng đêm nay anh nhất định muốn.
Bạch Nguyệt Quý tức giận liếc mắt nhìn người đàn ông này một cái. Anh thật sự ham muốn như vậy sao.
Chu Dã gật đầu khẳng định, đúng vậy, anh đặc biệt ham thích!
Anh hẹn xong xuôi rồi mới vui vẻ mang xe đẩy đến kho lương thực cùng với Cố Quảng Thu và Lý Phong Thu.
Khi nhóm đàn ông đi chia lương thực, thì chị dâu Lý mang đến tặng cho Bạch Nguyệt Quý một chén canh gà, bên trong còn có vài miếng thịt gà.
“Chị Lý, chị làm gì vậy? Sao chị lại mang canh gà với thịt gà đến đây?” Bạch Nguyệt Quý nói.
Chị Lý cười nói: “Lần này Phong Thu cũng vất vả, cho nên chị suy nghĩ và làm thịt một con gà để bồi bổ cho anh ấy.”
Mấy ngày nay, Lý Phong Thu cũng thật sự vất vả.
Bởi vì Lý Phong Thu không chỉ đơn giản phải ra đồng tham gia vào việc thu hoạch vụ hè, mà sau khi thu hoạch vụ hè xong trở về, anh ấy còn phải kéo thân thể mệt mỏi đi chăm sóc mẹ anh ấy nữa.
Anh ấy phân chia với Lý Phong Mậu thay phiên nhau đến, mỗi nhà ba ngày. Bởi vì Lý Phong Mậu dọn dẹp không sạch sẽ nên Lý Phong Thu còn rất tức giận.
Anh ấy nghi ngờ hai vợ chồng nhà Lý Phong Mậu chỉ thu dọn hai ngày, còn ngày thứ ba thì không thu dọn nữa mà để lại cho anh ấy, cho nên vô cùng hôi thối.