Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 194 - Chương 194 - Mọi Người Đều Điên Cuồng

Chương 194 - Mọi Người Đều Điên Cuồng
Chương 194 - Mọi Người Đều Điên Cuồng

"Là Trần Tùng nói với chị. Anh ấy còn nói với chị rằng trước đây thanh niên trí thức Bạch kia từng có quan hệ với Đặng Tường Kiệt... Chị đang nghĩ, liệu con của cô ấy có phải là của Đặng Tường Kiệt hay không?" Dương Nhược Tình khẽ cắn răng nói.

Đây chính là lý do khiến cô ta và Đặng Tường Kiệt xảy ra cãi vã lớn và đến nay vẫn chưa hòa giải.

Nếu hai đứa con của thanh niên trí thức Bạch kia đều là của Đặng Tường Kiệt thì cô ta không biết phải chấp nhận như thế nào?

Lời nói của cô ta khiến Mã Quyên choáng váng.

Cô ta lập tức hiểu ra, Trần Tùng làm vậy là cố ý khiến Dương Nhược Tình hiểu lầm?

Vì sao anh ta làm vậy, anh ta cũng thích Dương Nhược Tình sao?

Nghĩ vậy, cô ta liền hỏi.

Dương Nhược Tình cũng không xấu hổ, thừa nhận ngay: "Anh ấy có viết thư tình cho chị, sao em lại hỏi vậy?"

Mã Quyên cũng thực sự không ngờ vậy mà Trần Tùng lại thích Dương Nhược Tình!

Trong lòng thầm mắng cô ta là hồ ly lẳng lơ, với ai cũng có thể thả ra mùi hôi của cáo!

Mặc dù cô ta cũng rất muốn nhìn thấy Dương Nhược Tình đi tìm Bạch Nguyệt Quý hoặc Chu Dã ăn vạ nhưng lời nói dối như vậy quá vụng về.

Vừa chọc vào một cái là không thể che giấu được, còn dễ bị lộ tẩy, cái được không bù nổi cái mất!

"Chính là hỏi em mới biết chuyện gì xảy ra à?" Mã Quyên cười nói: "Em nói cho chị biết, chuyện này là giả."

"Giả?" Dương Nhược Tình vui mừng, hỏi: "Thật sự là giả sao?"

"Ừm." Mã Quyên gật đầu, nói rất chắc chắn: "Trước đây em đã hỏi Bạch Nguyệt Quý rồi, giữa cô ấy và Đặng Tường Kiệt không có gì cả. Cô ấy cũng muốn lấy Đặng Tường Kiệt nhưng từ đầu đến cuối Đặng Tường Kiệt đều không có ý đó. Vì vậy, chị đừng bị Trần Tùng lừa, anh ta chỉ là ghen tị với Đặng Tường Kiệt nên mới nói xấu anh ấy. Tuy nhiên, anh ta cũng là một kẻ thiếu suy nghĩ, anh ta không nghĩ đến việc nếu chị đi tìm Bạch Nguyệt Quý, bị Bạch Nguyệt Quý làm cho nhục nhã lại thì sao? May mà em nghe được."

Dương Nhược Tình thực sự muốn tìm Bạch Nguyệt Quý. Khi Bạch Nguyệt Quý đưa mật ong cho thím Đào, cô ta suýt nữa không nhịn được.

Nếu cô ta đi tìm rồi bị người ta chế giễu, mắng nhiếc, cô ta sẽ thực sự câm như hến. Đặc biệt là tên lưu manh quê mùa Chu Dã không phải là người dễ chọc đâu!

Cô ta nghĩ vậy thì khẽ nghiến răng nghiến lợi: "Trần Tùng, anh ta thật quá đáng!"

Mã Quyên bất đắc dĩ nói: "Chị cũng đừng trách anh ta. Anh ta thích chị nhưng chị lại không thích anh ta mà thích Đặng Tường Kiệt. Vậy thì sao trong lòng anh ta có thể vui vẻ được? Không chỉ phụ nữ biết ghen tị, đàn ông cũng biết ghen tị, nói cho cùng cũng là người đáng thương khốn khổ vì tình mà thôi."

"Dù vậy, anh ta cũng không thể làm như vậy, khiến chị còn tưởng đó là thật. Mấy ngày nay chị đúng là khổ sở chết đi được."

"Thì ra mấy ngày nay chị với Đặng Tường Kiệt xảy ra mâu thuẫn là vì chuyện này à?" Mã Quyên còn không rõ sao, Đặng Tường Kiệt còn tìm cô ta nhờ giúp đỡ nữa đấy!

Nhờ cô ta đi tìm một người phụ nữ khác để giải thích hiểu lầm giúp anh ta, điều này quả thật là tổn thương trái tim cô ta. Vì vậy cô ta đã từ chối với lý do không tham gia vào chuyện tình cảm của người khác!

"Phải. Chị còn tưởng rằng những lời Trần Tùng nói là thật." Dương Nhược Tình có hơi áy náy.

Cô ta còn nổi giận với Đặng Tường Kiệt. Nhưng Đặng Tường Kiệt lại rất bao dung với cô ta, từ đó có thể nhìn ra được sự yêu thích và tình cảm của anh ta dành cho cô ta.

Nghĩ vậy, ngược lại không còn khó chấp nhận nữa.

Mặc dù Trần Tùng đã thúc đẩy tình cảm của cô ta và Đặng Tường Kiệt nhưng cô ta vẫn đi tới để mắng Trần Tùng.

Trần Tùng rất thẳng thắn nhận lỗi: "Phải, là tôi cố ý nối dối cô, nhưng ai bảo cô đối xử với Đặng Tường Kiệt tốt như vậy. Cô có nghĩ đến cảm nhận của tôi không? Tôi cũng thích cô mà!"

Ban đầu anh ta không có ý gì đặc biệt với cô ta, nhưng sau đó, anh ta dần dần thích cô ta, còn lén lút viết thư tình cho cô ta nhưng không nhận lại được phản ứng gì cả.

Nhưng Đặng Tường Kiệt dựa vào cái gì lại có thể được cô ta yêu thích?

Trước đây anh ta thích Bạch Nguyệt Quý, Bạch Nguyệt Quý lại thích Đặng Tường Kiệt. Bây giờ anh ta thích Dương Nhược Tình, Dương Nhược Tình cũng thích Đặng Tường Kiệt giống như Bạch Nguyệt Quý!

Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì anh ta mãi mãi chỉ có thể thua kém Đặng Tường Kiệt? Anh ta không phục!

Dương Nhược Tình tức giận không thôi: "Thích tôi thì có thể tính kế tôi như vậy sao? Đó là thứ mà anh gọi là thích sao? Anh có suy nghĩ đến cảm nhận của tôi không, anh có biết những ngày qua tôi khó chịu như thế nào, có biết tôi đã vượt qua nó như thế nào không?"

"Nhược Tình, cô hãy để ý đến tôi một chút được không? Mặc dù tôi không ưu tú bằng Đặng Tường Kiệt nhưng tình cảm của tôi đối với cô tuyệt đối không thua kém cậu ta, tại sao cô không thể nhìn thấy tôi?" Trần Tùng lắc vai Dương Nhược Tình, có chút phát điên vì cô ta.

Bình Luận (0)
Comment