Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 227 - Chương 227 - Chuyện Nuôi Lợn

Chương 227 - Chuyện Nuôi Lợn
Chương 227 - Chuyện Nuôi Lợn

Nếu mà lúc trước có qua lại với chỗ người cháu ngoại này, thì hiện tại nhà mình cũng sẽ không bị người khác chê cười rồi nhỉ? Hàng xóm cũng thường đến nói với bà ấy rằng đứa cháu ngoại đó lại mang thịt đến cho cậu và mợ út của nó ăn!

Tuy rằng bà ta không nói gì, nhưng thực ra trong lòng mợ hai cũng rất ghen tỵ.

Chị dâu cả Chu cũng không hề coi trọng người mợ này một chút nào. Chị ta nói thẳng: “Bản thân mấy người chê nghèo yêu giàu thì cũng đừng có úp sọt lên người tôi!”

Những lời nói này khiến cho mặt của mợ hai đỏ bừng lên: “Cô nói lời này là có ý gì? Chê nghèo yêu giàu là có ý gì? Sao cô có thể nói chuyện như vậy với bậc cha chú chứ?”

“Bậc cha chú ư? Mấy người như vậy thì được gọi là bậc cha chú gì chứ. Tôi gọi bà một tiếng mợ thì bà thật sự coi mình là cọng hành ư!” Chị dâu cả Chu cười lạnh, nói.

Mợ hai tức giận chỉ vào chị ta và không nói lên lời: “Cô…… Cô……”

“Tôi thì làm sao? Bà đến từ đâu thì mau chóng quay về đấy đi. Tôi không có thời gian rảnh để đón tiếp bà!” Chị dâu cả Chu trực tiếp đuổi người.

Đây là bậc cha chú gì chứ? Còn dám đến khoe khoang trước mặt chị ta nữa chứ. Lần trước cũng chính là vì nhìn thấy trong tay các bà ấy có trứng gà, biết rằng nếu nhắc nhở các bà một chút thì sẽ rất tốt nên lúc đó chị ta mới nói nhiều. Vậy mà hôm nay bà ấy lại đến tay không, chị ta nhìn thấy thì lập tức thấy chán ghét!

Mợ hai tức giận mắng to: “Cô cho rằng tôi thèm đến mảnh đất tồi tàn này của cô sao!”

Rồi bà ta nổi giận đùng đùng quay về.

Chị dâu cả Chu không thèm để ý chút nào nhưng mà chị ta cũng cảm thấy không thoải mái giống y như vậy.

Đại Kim Lộc ư? Cho dù là đồ cũ thì đó cũng vẫn là xe đạp!

Nhà người ta còn có xe đạp để đi mà nhà cô ta thì ngay cả một chiếc xe đẩy tay cũng không có!

Lúc này anh cả Chu từ bên ngoài trở về với vẻ mặt kích động: “Có thể nuôi lợn. Nhà chúng ta có thể xin một con lợn về nhà nuôi!”

Lúc này sự chú ý của chị dâu cả Chu đã bị thu hút bởi điều đó: “Thật sao? Trong đội đã xác nhận chưa?”

“Xác nhận rồi!”

Anh ta vừa đi họp ở sân phơi lương thực, mỗi nhà được một người đi tham dự.

Nhưng mà đại đội Ngưu Mông xác định không chỉ có một chuyện là để các xã viên tự mình nuôi lợn, mà còn có việc năm nay đại đội muốn nuôi thêm dê nữa. Hai việc này vừa mới được quyết định trong cuộc họp tập thể vừa rồi.

Cho nên hiện tại để cho tất cả mọi người về nhà thương lượng. Nếu là trong nhà có thể nuôi, sẵn sàng nuôi thì có thể lập tức báo danh, ký tên và ấn dấu tay.

Nuôi lợn rất nguy hiểm. Nếu nuôi lợn con mà để chết thì chắc chắn sẽ bị trừ rất nhiều điểm.

Nhưng nếu nuôi tốt thì cũng có rất nhiều lợi ích. Khi nộp một con lợn trưởng thành lên thì sẽ được rất nhiều công điểm, còn cả số phân hàng ngày cũng đều có thể ghi vào thành công điểm.

Không thể nghi ngờ, đại đa số các gia đình trong thôn đều muốn nuôi.

Thím Trương đang muốn nuôi một con. Bạch Nguyệt Quý đưa Đâu Đâu với Đô Đô đến đây, nghe thấy vậy thì nói: “Thím, thím không thấy bận sao? Chị dâu sắp sinh rồi, đến lúc đó thím còn phải chăm sóc đứa trẻ nữa.”

“Quá bận. Lúc này Hiểu Mai mà sinh thì sẽ rất nhàn nhã, cả gia đình đều ở đây, đều có thể chăm sóc con bé. Sang năm đứa bé được hai ba tháng thì đến lúc đó thím lại chăm đứa bé để con bé đi làm công. Thím sẽ vừa chăm sóc đứa bé vừa nuôi lợn.” Thím Trương nói.

Bà ấy cực kỳ hào hứng. Bởi vì chú Trương sắp nhận được công điểm lao động trong đội nuôi dê, và còn có con rể là lao động mạnh mẽ nữa. Con gái sinh con xong thì cũng có thể đi làm kiếm điểm, bà ấy ở nhà vừa chăm sóc đứa trẻ vừa có thể kiếm công điểm.

Ôi trời. Nghĩ kỹ lại thì điều này thật là tuyệt vời.

Bà ấy còn hỏi Bạch Nguyệt Quý có nuôi hay không?

Nhưng mà Bạch Nguyệt Quý không nghĩ đến việc này.

“Cháu sợ mình không rảnh.” Bạch Nguyệt Quý lắc đầu.

Nuôi mấy con gà thì có thể, chứ nếu nuôi lợn trong nhà thì……

Bận hay không bận là một chuyện. Nói thật, cô không chịu nổi cái mùi kia, càng không thể nào tưởng tượng được việc mỗi ngày trong nhà đều tỏa ra mùi hôi của phân lợn.

Cho nên cô không thể nào thực hiện được việc nuôi lợn này.

Chu Dã cũng không muốn nuôi lợn.

Lý Thái Sơn nói: "Anh Dã, sao anh không nuôi vậy? Chị dâu đâu có đi làm."

Nhà anh còn phải nuôi hai con, mợ út của anh sẽ chăm sóc chúng cùng vợ anh, đến năm sau vợ anh phải đi làm thì bảo mợ út anh đến.

Chu Dã nói: "Tôi phải đi làm, chị dâu cậu phải chăm sóc Đâu Đâu và Đô Đô, còn phải viết bài, làm gì có nhiều thời gian? Nuôi lợn không phải là chuyện nhẹ nhàng đâu."

Điều quan trọng nhất là sau khi nuôi lợn thì nhà sẽ có rất nhiều muỗi và mùi rất hôi, cũng không nên để nhà hôi quá.

Trước đây khi mẹ anh còn sống, trong nhà đã từng nuôi, cho đến bây giờ anh vẫn còn nhớ mùi đó.

Vì vậy, Chu Dã và Bạch Nguyệt Quý lại một lần nữa thống nhất quan điểm trong chuyện này.

Bình Luận (0)
Comment