Con trai bảo bối bị ốm khiến cho Lý Tiểu Liên thật sự rối tung lên.
Cô miễn cưỡng gọi Giang Đại Hổ ra bên ngoài nói chuyện trong một ngôi nhà bỏ hoang và nói về chuyện này.
“Đại Bảo đang yên đang lành tự dưng bị ốm, có liên quan đến việc anh báo cáo chuyện của Chu Dã không?” Cô ta không nhịn được nói.
Nhưng Giang Đại Hổ không tin chuyện này: “Có liên quan gì đến anh ta chứ? Là do Đại Bảo ham chơi. Ngày hôm qua anh nhìn thấy nó chơi ở bên ngoài người đầy mồ hôi, quần áo thì cởi sạch ra. Thế nên bây giờ mới bị cảm.”
“Thật sự không liên quan đến chuyện anh báo cáo Chu Dã phải không?” Lý Tiểu Liên vẫn nghi ngờ.
“Không liên quan. Em đừng tự mình dọa mình.”
Lúc này Lý Tiểu Liên mới thở phào nhẹ nhõm.
Giang Đại Hổ lập tức ôm cô ta vào trong ngực, Lý Tiểu Liên cũng không phản kháng, mà còn giận dỗi liếc mắt nhìn anh ta một cái: “Anh đúng là oan gia.”
“Đại Bảo lớn như vậy rồi. Em lại sinh thêm cho anh một đứa nữa đi.”
“Cũng không đến lượt em mang thai đâu. Những năm gần đây, anh cũng làm rất nhiều chuyện xấu.” Lý Tiểu Liên giận.
Giang Đại Hổ lập tức chứng tỏ lần này nhất định có thể khiến cô ta mang thai.
Mà ngay lúc hai người đang thân thiết nóng bỏng, Triệu Mỹ Hương đã đưa theo chị dâu cả Chu, vợ Phong Mậu, anh tư Trần, Vương Nhị Anh và nhóm đàn ông chuyên bắt kẻ xấu đến bắt người!
Triệu Mỹ Hương nghe thấy một chút chuyện ở bên này thì lập tức đến đây. Với tính cách của cô ta, làm sao có thể không ép chết đôi nam nữ này chứ?
“Tôi nghe thấy tiếng nói. Mọi người cùng đi vào với tôi!” Cô ta vô cùng hào hứng.
“A, tại sao lại là hai người!”
Triệu Mỹ Hương dẫn đầu lao vào, thì lập tức nhìn thấy hai người Giang Đại Hổ với Lý Tiểu Liên, la hét chói tai.
“Ôi. Trời ơi. Tại sao lại là hai người kia chứ?” Chị dâu cả Chu cũng lao đến và kêu lên.
“Trời ạ!” Vợ của Phong Mậu đứng phía sau cô ta cũng liên tục kêu lên.
“Ôi, ôi!”
Mà hai người đàn ông không đứng đắn là anh tư Trần và Vương Nhị Anh cũng trực tiếp huýt sáo, xem diễn mà không sợ đài cao.
Mặt mũi Giang Đại Hổ với Lý Tiểu Liên đỏ bừng và hận không thể tìm một khe nứt trên mặt đất mà chui xuống.
“Đồ đê tiện, tôi liều mạng với cô!”
Cuối cùng Triệu Mỹ Hương cũng tỉnh táo lại. Cô ta xông lên kéo tóc và đánh đấm Lý Tiểu Liên giống như con báo cái.
“Cô đang làm cái gì vậy!” Giang Đại Hổ vội vàng kéo cô ta ra.
Triệu Mỹ Hương nhìn thấy anh ta còn dám che chở cho con đàn bà đê tiện này nên lại chuyển cơn giận dữ của mình đến Giang Đại Hổ. Cô ta nhào lên đánh đấm anh ta thật mạnh: “Anh là tên đàn ông khốn nạn. Tôi một hơi sinh cho anh ba đứa con trai, mà anh còn dám làm chuyện có lỗi với tôi. Anh có còn là người không? Anh có còn là người không hả?”
“Cô điên rồi sao? Tôi với Tiểu Liên không có quan hệ gì cả. Chúng tôi chỉ ngồi đây nói chuyện phiếm thôi!” Giang Đại Hổ đẩy cô ta ra và nói.
“Ôi trời. Vậy là anh bảo mấy người chúng tôi ở đây đều mù hết phải không?”
“Đúng vậy, lại nói chuyện ở trong ngôi nhà hoang này cơ đấy!”
“Chậc chậc chậc!”
Vương Nhị Anh, anh tư Trần và một số người đàn ông khác cũng ha hả cười nói.
“Mấy người còn đứng ngẩn ra đó, mau trói hai người này lại cho tôi!” Lúc này Lý Đại Hải dẫn người tiến vào, trầm mặt quát.
Anh ấy cũng dẫn mấy người đàn ông đến, không hề khách sáo đè Giang Đại Hổ xuống và dùng dây thừng trói anh ta lại.
Không chỉ có anh ta, mà cả Lý Tiểu Liên cũng giống như vậy. Cả hai người đều bị trói.
Lúc bà Giang với Giang Nhị Hổ chạy đến thì lập tức nhìn thấy cảnh này.
“Chuyện gì vậy? Chuyện này là sao? Không phải nói bên này có người thông dâm sao? Sao không bắt người thông dâm đó mà lại trói Đại Hổ nhà tôi với Tiểu Liên vậy?” Bà Giang vội vàng nói.
Chị dâu cả Chu ôi chao một tiếng: “Thím Giang à, chuyện này thật sự là…… Cháu cũng không thể nói được!”
“Để tôi nói!” Vợ Phong Mậu thật sự rất kích động: “Khi chúng tôi vừa mới bước vào thì thấy Đại Hổ với Tiểu Liên đều không mặc quần!”
Sau khi nghe thấy náo nhiệt thì nhóm chị Đại Sơn và vợ Đại Hải lập tức chạy đến đây và đúng lúc nghe thấy những lời nói này, hô to thật là hay quá!
Cho nên người thông dâm ở đây chính là Giang Đại Hổ với Lý Tiểu Liên ư?!
“Giang Đại Hổ!” Mắt của Giang Nhị Hổ đỏ bừng.
“Chú đừng nghe bọn họ nói hươu nói vượn. Chúng tôi chỉ đến chỗ này để nói chuyện thôi!” Giang Đại Hổ vẫn cố gắng giãy giụa.
Bà Giang cũng suýt chút nữa thì ngất đi.