Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 325 - Chương 325 - Không Có Thai Mới Lạ

Chương 325 - Không Có Thai Mới Lạ
Chương 325 - Không Có Thai Mới Lạ

Chỉ là không có thời gian, bởi vì sau khi Đổng Kiến trở về đã thông báo cho hai người, lãnh đạo yêu cầu họ thu dọn hành lý, ngày mai đi tuyên truyền tiếp cùng cán bộ xã.

Dương Nhược Tình cũng rất thích việc đi tuyên truyền, không chỉ được hưởng công điểm mà chủ yếu là công việc này nhẹ nhàng, còn được mọi người hoan nghênh.

Sau khi đến đây, cô ta mới biết làm nông vất vả như thế nào. Cả mùa thu hoạch cô ta đều không tham gia mấy, không phải cô ta cố ý mà là do bị say nắng.

Trời quá nóng, quá khó chịu, làm sao cô ta chịu được chứ?

Vì vậy, có thể đi tuyên truyền kiếm công điểm quả thực là tốt nhất.

Rất nhanh, ngày hôm sau, hai người lại cùng nhau đi tuyên truyền.

Chuyện này lại được truyền ra khắp thôn.

Mọi người bàn tán xôn xao về chuyện này, họ cho rằng không biết thanh niên trí thức Dương này sẽ gây ra bao nhiêu chuyện ồn ào nữa.

Phải biết rằng năm ngoái sau khi đi tuyên truyền, không ít thanh niên chưa vợ ở nông thôn đều vừa gặp đã yêu cô ta, coi cô ta là tiêu chuẩn để lấy vợ.

Nếu nhà nào nhờ bà mối bàn chuyện hôn nhân, các thanh niên đều yêu cầu phải tìm được người vợ như thanh niên trí thức Dương, nếu không thì đừng nói với họ!

Việc này không chỉ khiến các bà mẹ trong nhà sốt ruột mà còn khiến việc làm ăn của các bà mối bị ảnh hưởng nặng nề.

Vậy nên làm sao họ có thể dễ dàng tha cho cô ta? Tiếng xấu đồn xa, ai cũng nói cô ta lẳng lơ, không đứng đắn.

Nhưng mà mặc kệ thế nào, hiệu quả tuyên truyền của Dương Nhược Tình vẫn rất tốt nên lãnh đạo vẫn cử cô ta đi cùng Đặng Tường Kiệt.

Điều bất ngờ là lần này Mã Quyên cũng đi theo nhưng Mã Quyên tự mang theo lương thực, mục đích chính là để hầu hạ Dương Nhược Tình, rót trà nước cho cô ta.

Và trong lúc không ai hay biết, cô ta còn đóng vai trò như chiếc ô che mưa cho Dương Nhược Tình và Đặng Tường Kiệt, giúp hai người họ che giấu việc ở trong phòng khi xung quanh không có ai.

Cũng chính vì vậy, Dương Nhược Tình thực sự coi cô ta như chị em gái, cũng hoàn toàn bỏ qua những định kiến ban đầu.

Ngay cả Đặng Tường Kiệt cũng hiếm hoi dành cho Mã Quyên sắc mặt tốt.

Còn Mã Quyên, ngoài mặt thì mỉm cười nhưng trong lòng lại vô cùng oán giận. Cô ta thấy Dương Nhược Tình và Đặng Tường Kiệt ngày ngày dính lấy nhau như sam, không có thai mới là lạ!

Chỉ cần có thai, cô ta sẽ khiến Dương Nhược Tình mãi mãi không thể ngóc đầu lên nổi!

Tất nhiên, người ngoài không thể biết được những chuyện này .

Nhưng sau khi Bạch Nguyệt Quý nghe nói Mã Quyên cũng đi theo làm tuyên truyền, cô liền biết Mã Quyên sắp sửa muốn hoàn toàn trở mặt với Dương Nhược Tình.

Là một nữ phụ phản diện, làm sao có thể không hãm hại nữ chính kia chứ?

Chỉ là không biết cô ta sẽ dùng thủ đoạn gì nhưng những chuyện đó không liên quan gì đến cô.

Hiện tại cô vẫn kiên trì viết bản thảo mỗi ngày. Có mợ út ở đây, thời gian rảnh rỗi của cô không ít.

Đến tận năm ngày sau Chu Dã mới trở về, lúc anh trở về đã là nửa đêm.

Mợ út muốn dậy nhưng Bạch Nguyệt Quý bảo bà ấy đi nghỉ ngơi. Sau đó cô đi hấp bánh bao cho Chu Dã, là bánh bao nhà làm.

Tuy nhiên, trước khi ăn bánh bao, cô đun nước để anh vào nhà tắm rửa sạch sẽ.

Anh ngồi trong chậu gỗ mà Đâu Đâu và Đô Đô thường tắm, Bạch Nguyệt Quý chà lưng cho anh.

“Vợ ơi, sao tay em giống như có ma lực vậy?” Chu Dã nhắm mắt tận hưởng dịch vụ tắm rửa của vợ, cười híp mắt, hỏi.

Bạch Nguyệt Quý mỉm cười: “Ma lực gì cơ?”

Chu Dã xoay người lại để cho Bạch Nguyệt Quý xem. Cô vừa nhìn thấy, sắc mặt liền đỏ bừng, liếc anh một cái.

“Anh còn chưa mệt à?”

“Chưa mệt.” Chu Dã cười, khẽ nói: “Tắm sạch sẽ một chút, lát nữa để chồng yêu thương em thật tốt.”

Vào núi mấy ngày rồi, nhớ vợ muốn chết.

Bạch Nguyệt Quý không muốn nói chuyện với anh nữa, thấy anh đã tắm gần xong, bèn bảo anh tự tắm nhưng lại xối thêm cho anh vài gáo nước nóng.

Cô ra ngoài bưng bánh bao hấp và canh trứng gà vào. Chu Dã tắm xong, đổ nước đi, mới quay lại ăn một bữa nóng hổi.

Sau khi ăn mấy cái bánh bao to, lại uống một chén canh trứng gà, bụng Chu Dã mới no được năm sáu phần.

Buổi tối không nên ăn quá nhiều.

Anh ăn xong thì lấy tiền kiếm được lần này ra.

Lần đi này không kiếm được nhiều tiền, ngoài mấy cân thịt lợn rừng mang về, mỗi người chỉ được chia bảy tám đồng.

Chu Dã không quan tâm đến số tiền này nhưng dù sao cũng có thể che giấu sự nghi ngờ của người ngoài.

Vợ kiếm được, anh cũng kiếm được nên việc nhà anh có thể ăn ngon mặc đẹp không phải là điều nên làm sao?

Bạch Nguyệt Quý không quan tâm đến tiền. Cô đợi anh cất tiền đi mới bảo anh đi rửa tay đánh răng.

Chu Dã cũng không nói hai lời liền đi rửa tay, xong xuôi thì vội vàng về phòng để ôm ấp vợ.

Cuối cùng vẫn làm cho Bạch Nguyệt Quý mệt lả người.

Cô thật sự bái phục người đàn ông này.

Đi vào trong núi bôn ba nhiều ngày như vậy mà về đến nhà vẫn sung sức như thế.

Ngày thường làm việc đồng áng, anh hay giả vờ yếu đuối, rên rỉ với cô rằng anh sắp không chịu nổi nữa!

Bình Luận (0)
Comment