Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 339 - Chương 339 - Chỉ Muốn Ngủ

Chương 339 - Chỉ Muốn Ngủ
Chương 339 - Chỉ Muốn Ngủ

Dù có rất nhiều thanh niên trí thức muốn dạy học, nhưng chỉ được hai giáo viên. Mỗi giáo viên một lớp.

Hơn nữa đối tượng dạy học là con của các đội viên, cho nên chuyện ai đến để dạy học sẽ được các đội viên bỏ phiếu bầu.

Các chị em phụ nữ sợ con mình bị dạy hư nên người đầu tiên bị loại bỏ chính là Dương Nhược Tình.

Danh tiếng của Dương Nhược Tình ở trong thôn cực kỳ không tốt. Đặc biệt cô ta còn thân thiết với quả phụ Dương như vậy, nên càng làm tăng thêm việc không thích cô ta của mọi người.

Vì vậy cuối cùng số phiếu bầu của Dương Nhược Tình còn thấp hơn so với Mã Quyên.

Vốn dĩ Dương Nhược Tình vô cùng tự tin đến đây tranh cử lại không nhịn được mà rơi nước mắt.

Cô ta không nhịn được đi tìm Đặng Tường Kiệt khóc lóc. Đặng Tường Kiệt ôm cô ta an ủi, rồi an ủi cô ta đến cả trên giường.

Chuyện đó tạm thời không nói.

Nói đến chuyện bỏ phiếu chọn giáo viên thì còn một chuyện rất thú vị. Đó chính là có rất nhiều chị em phụ nữ muốn Bạch Nguyệt Quý đi dạy.

Nguyên nhân rất rõ ràng chính là họ đều cảm thấy trình độ văn hóa của Bạch Nguyệt Quý là cao nhất. Nếu để cô dạy bọn trẻ thì chắc chắn là tốt nhất.

Chỉ là Bạch Nguyệt Quý không tham gia vào chuyện chọn giáo viên này. Cô căn bản không có hứng thú đi dạy một đám nhóc nghịch ngợm đọc sách, sẽ bị tức chết.

Cho nên khi mấy chị em dâu ở trong thôn bảo cô đi ứng tuyển giáo viên, Bạch Nguyệt Quý trực tiếp khéo léo từ chối. Cô nói rằng phải viết bản thảo sẽ rất bận nên nhường cơ hội lại cho người khác đi.

Mọi người rất tiếc nuối, nhưng cũng biết Bạch Nguyệt Quý sẽ không bỏ việc viết bản thảo để đi kiếm năm điểm công kia.

Cuối cùng hai người Sở Sương với Hứa Nhã được chọn lựa. Tuy số phiếu của Mã Quyên cao hơn của Dương Nhược Tình nhiều nhưng vẫn không được chọn.

Bởi vì lúc trước chuyện ầm ĩ của cô ta với Vương Nhị Anh khiến cho rất nhiều người đều cảm thấy rằng nhân phẩm của cô ta không tốt, phẩm hạnh không được, người như vậy làm sao có thể dạy được trẻ con chứ?

Tuy ngày thường nhóm quần chúng không nói gì, nhưng trong lòng họ đều hiểu rất rõ, chứ không phải đến lúc cần rồi mới đột nhiên phát hiện ra đâu.

Tất nhiên Sở Sương và Hứa Nhã đều rất vui vẻ.

Đặc biệt là Hứa Nhã, bởi vì sau khi mang thai nên cô ấy không đi làm công được và không được làm việc nặng nên cô ấy cảm giác có chút không an toàn.

Dù lúc ra ở riêng được chia rất nhiều tiền, Niên Viễn Phương cũng tiết kiệm được rất nhiều tiền riêng. Nếu để lộ tiền tiết kiệm của hai vợ chồng họ ra ngoài thì chắc chắn sẽ khiến rất nhiều người ghen tỵ.

Nhưng mà những năm gần đây cô ấy vẫn luôn dựa vào chính mình. Hiện tại, cô ấy lại dựa vào người nhà nuôi sống, mặc dù người đó là chồng của cô ấy, là cha của con cô ấy nhưng thật ra Hứa Nhã cũng thật sự không quen với điều đó.

Tính cách của cô ấy có chút mạnh mẽ, nên cô ấy thật sự không muốn ngồi chơi mà không làm gì cả, hoàn toàn dựa vào đàn ông nuôi mình.

Cho nên sau khi được chọn, cô ấy thật sự rất hào hứng.

Khi Niên Viễn Phương được nghỉ trở về thì mới biết chuyện này nhưng anh ấy cũng không nói gì. Bởi vì có chút việc làm cũng khá tốt, nếu không ở nhà nhàn rỗi lại dễ nghĩ lung tung.

Còn vợ anh muốn có cảm giác an toàn thì chỉ đành giao phó cho thời gian. Thời gian sẽ chứng minh cho vợ anh ấy thấy rằng anh ấy không làm bất cứ chuyện gì có lỗi với cô ấy. Hiện tại thời gian kết hôn vẫn còn ngắn nên trước mắt cứ để như vậy.

Nhưng bà Niên thật sự rất hãnh diện, bởi vì con dâu nhỏ đã mang sĩ diện về cho nhà họ Niên.

Bà ấy nói với con dâu rằng khi nào cô ấy sinh con thì sẽ đến giúp cô ấy chăm con.

Chị dâu cả Niên và chị dâu ba Niên cũng không có ý kiến gì. Vì lúc trước bà ấy cũng giúp đỡ và chăm sóc con cho hai người bọn họ.

Sau khi chuyện này được quyết định xong, ông đội trưởng lập tức bảo người đi đặt gạch ngói. Hai phòng cách chuồng dê khá xa và khá tồi tàn nên cần rất nhiều ngói.

Chuyện này cần tiêu tốn rất nhiều tiền và đều do đại đội Ngưu Mông chi trả.

Ngoài ra họ còn tìm người sửa lại nhà vệ sinh ở bên đó và chia thành hai ngăn nam và nữ.

Khi mọi người trong thôn đang bận rộn những việc này thì Chu Dã đóng cửa không ra ngoài.

Anh không chỉ muốn đọc sách, mà bởi vì triệu chứng mang thai của vợ anh đã quá rõ ràng.

Bản thân Bạch Nguyệt Quý cũng có chút nghi ngờ: “Gần đây có phải em ngủ rất nhiều hay không?”

Buổi sáng ngủ đến 9 giờ mới dậy ăn sáng, kết quả cô viết bản thảo chưa đến một giờ thì đã rất buồn ngủ rồi.

Quan trọng là cô muốn đi ngủ.

Cô nằm xuống dự định chỉ nhắm mắt để đầu óc nghỉ ngơi, cuối cùng cô lại ngủ thiếp đi.

Ngủ một mạch đến lúc ăn cơm trưa, sau khi ăn xong cơm trưa cô lại mệt mỏi rã rời và tiếp tục ngủ trưa……

Mỗi ngày, cô đều cảm thấy bản thân như đang ngủ.

Hôm nay cuối cùng cô cũng nhớ ra và lập tức hỏi Chu Dã.

Chu Dã cười nói: “Anh nhớ là kinh nguyệt của em đến vào cuối tháng mười phải không?” Anh nhớ rõ chu kỳ kinh nguyệt của vợ hơn bất cứ điều gì.

Bình Luận (0)
Comment