Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 351 - Chương 351 - Chu Dã Đi Thắt Ống Dẫn Tinh 2

Chương 351 - Chu Dã Đi Thắt Ống Dẫn Tinh 2
Chương 351 - Chu Dã Đi Thắt Ống Dẫn Tinh 2

Cố Quảng Thu thấy Chu Dã đã thực sự quyết định như vậy rồi, ngoài gật đầu ra còn có thể nói gì nữa?

Thủ thuật thắt ống dẫn tinh cho Chu Dã được thực hiện ngay trong ngày.

Thời nay, số ca tiểu phẫu kiểu này không hề hiếm nhưng người tới thắt ống dẫn tinh toàn là những người trung niên.

Cho nên tay nghề của bác sĩ rất giỏi, chẳng qua hơi ngạc nhiên khi thấy một thanh niên trai tráng lại đi thắt ống dẫn tinh nên hỏi xem anh đã có mấy con rồi.

“Tôi có hai đứa con trai và một đứa đang nằm trong bụng vợ tôi nhưng nhà nghèo, không nuôi nổi nên không muốn sinh nữa.” Chu Dã thuận miệng nói.

“Chẳng phải là có dụng cụ kế hoạch hóa gia đình hay sao, dùng chúng là được.” Bác sĩ nói.

Chu Dã lắc đầu: “Thắt ống dẫn tinh tốt hơn.”

Bác sĩ nghe vậy không nói gì nữa, tôn trọng mong muốn của người bệnh, hơn nữa, dù sao anh cũng đã có hai con trai, lại còn có một đứa đang trong bụng vợ nữa, không muốn sinh nữa cũng được, ba đứa con không phải là ít.

Thủ thuật thắt ống dẫn tinh tốn không đầy nửa tiếng là xong việc.

Có điều hôm nay Chu Dã phải ở lại đây một ngày. Sau khi làm thủ thuật xong, Chu Dã ngồi ăn sủi cảo mà Cố Quảng Thu mua cho.

Ăn xong, anh lập tức nằm ngáy o o.

Cố Quảng Thu ngồi trông Chu Dã. Trước khi Chu Dã ngủ, anh bảo Cố Quảng Thu leo lên chiếc giường kế bên ngủ một giấc nhưng Cố Quảng Thu không chịu, cứ ngồi trông chừng, vừa ngồi vừa ngủ gật.

Chu Dã ngủ thẳng một mạch tới sáng hôm sau, cảm thấy toàn thân dễ chịu.

Anh không khỏi phấn khởi nói với Cố Quảng Thu: “Đúng là đi khám thì nên tìm bác sĩ đã có tuổi, kỹ thuật thật sự rất tốt.”

Hiện tại ngoại trừ hơi sưng ra thì không có cảm giác gì hết.

Cố Quảng Thu ra dấu bằng tay hỏi xem anh có muốn ở lại đây nghỉ ngơi một hôm hay không?

Chu Dã lắc đầu: “Không cần, chúng ta trở về đi.”

Có điều trước khi trở về, Chu Dã vẫn qua bên này bỏ khoản tiền mang tới vào sổ tiết kiệm, xong rồi mới đi với Cố Quảng Thu ra nhà ga chờ xe, đi xe về.

Mãi xế chiều, bọn họ mới về tới thị trấn.

Tới chỗ gửi xe đạp, bọn họ trả tiền rồi nhận lại xe đạp, đi về nhà.

Lúc đi với Cố Quảng Thu, Chu Dã tỏ ra chuyện này chẳng đáng kể gì nhưng khi về tới nhà gặp vợ, Chu Dã lại lập tức làm như thể mình gặp phải đại nạn.

Mợ út không hề biết hai người họ đi đâu, tụi thanh niên mà chịu nói cho bà ấy biết thì bà ấy nghe, nếu bọn họ không chịu nói thì bà ấy cũng không hỏi nhiều.

Dù sao cũng có con trai bà ấy đi cùng, nếu như cháu ngoại có làm chuyện gì nông nổi thì chắc chắn con trai bà ấy sẽ ngăn lại.

Cho nên mợ út cũng không biết chuyện này.

Bạch Nguyệt Quý chắc chắn là biết. Chính cô là người bảo gã đàn ông cẩu thả này đi thắt ống dẫn tinh, đương nhiên là cô phải dành cho anh sự quan tâm và dịu dàng rồi.

Cô bảo anh nằm trên giường tĩnh dưỡng mấy hôm.

Thực ra làm thủ thuật thắt ống dẫn tinh vào thời điểm này là rất hợp lý, vì đang là thời điểm nông nhàn nên có dư dả thời gian để nghỉ ngơi.

Thể chất của Chu Dã rất khỏe mạnh. Hai, ba hôm sau đã không còn vấn đề gì lớn nữa nhưng Bạch Nguyệt Quý vẫn kiên trì bắt anh phải nghỉ ngơi bảy ngày.

Có điều trong khoảng thời gian này không thích hợp sinh hoạt vợ chồng, bác sĩ dặn phải một tháng sau mới được.

Chu Dã sợ ảnh hưởng tới năng lực của mình nên không dám làm bừa, cực kỳ tuân thủ lời dặn.

Nhưng Bạch Nguyệt Quý lại nghĩ anh lo lắng dư thừa. Chẳng phải phản ứng lúc sáng sớm rất rõ ràng hay sao, làm gì có chuyện bị ảnh hưởng gì.

Mãi một tháng sau, chính thức thử súng, biết mình vẫn hùng dũng như xưa, cuối cùng Chu Dã mới thực sự yên tâm.

Mà lúc này đây, trong thôn đã sắp bắt đầu làm việc rồi.

Chỉ có điều trước khi mọi người bắt đầu làm việc, nhà ông đội trưởng còn xảy ra một việc ầm ĩ.

Cô con gái đã lấy chồng của ông đội trưởng tên là Lý Tiểu Lệ về nhà mẹ đẻ vay tiền.

Nhà chồng của cô ta chia nhà, cô ta muốn xây một ngôi nhà ngói nhưng lúc chia nhà chỉ được chia cho năm mươi đồng, vậy sao mà đủ?

Đương nhiên cô ta phải về nhà mẹ đẻ vay tiền.

Thím Tôn cho cô ta năm mươi đồng, rất hào phóng với cô con gái cưng này.

Số tiền còn thiếu đương nhiên cô ta phải hỏi xin các anh, không cần nhiều, mỗi nhà năm mươi đồng là được!

Không chỉ muốn mượn tiền mà cô ta còn muốn gọi ba anh em Lý Đại Hải, Lý Đại Sơn và Lý Đại Hà qua bên đó đào đất giúp cho nhà cô ta, cả con trai cả của Lý Đại Hải và Lý Đại Sơn nữa, bọn nhóc này cũng không còn nhỏ nữa, có thể qua đó giúp một tay được rồi.

Bình Luận (0)
Comment