Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 354 - Chương 354 - Thương Vợ

Chương 354 - Thương Vợ
Chương 354 - Thương Vợ

"Cô em chồng này thật là không hiểu chuyện gì cả. Sau này cha mẹ già rồi, chắc anh chị dâu cũng chẳng muốn qua lại với cô ấy nữa đâu." Mợ út nói.

Chuyện nhà ông đội trưởng gây ra huyên náo không hề nhỏ.

Vì vậy, Bạch Nguyệt Quý cũng nghe được ít nhiều, cô nói: "Nghe nói người đàn ông cô ấy lấy cũng chẳng ra gì?"

"Đúng là chẳng ra gì mà, gặp chuyện chỉ biết trốn tránh. Mợ nghe thím Trương nói, trước đây ông đội trưởng không ưng ý với cuộc hôn nhân này nhưng cô ta nhất quyết đòi lấy, thế là đành cho lấy. Cũng đúng là “nồi nào úp vung ấy”, nhìn trúng nhau thôi!" Mợ út giải thích rõ ràng mọi chuyện.

Bạch Nguyệt Quý mỉm cười.

Bạch Nguyệt Quý nghe từ chỗ mấy người chị Đại Sơn, biết được rằng Lý Tiểu Lệ ở nhà chồng lại coi như ở nhà mẹ đẻ, chẳng có năng lực lại chẳng chịu làm việc. Không chỉ mẹ chồng không ưa mà các chị dâu cũng thường xuyên chèn ép cô ta.

Lần này Lý Đại Hải và các anh em đến giúp đỡ, vốn dĩ con trai cả của Lý Đại Hải và con trai cả của Lý Đại Sơn cũng muốn đi.

Nhưng chỉ đi một ngày rồi không đi nữa.

Vì thậm chí cô út của họ còn không rót cho bọn họ một ly nước nên họ lười đi.

Chính vì vậy nên chị Đại Hải và chị Đại Sơn mới biết được đến tột cùng cô em chồng này tuyệt vời đến mức nào.

Ở nhà chồng thì bị nhà chồng ghét bỏ, ở nhà mẹ đẻ thì bị anh chị em nhà mẹ đẻ ghét bỏ nhưng bản thân còn cảm thấy mình uất ức.

Đây chính là kiểu người điển hình không có mệnh công chúa nhưng lại mắc bệnh công chúa.

Bất kể là nhà chồng hay nhà mẹ đẻ, ngoại trừ mẹ ruột bênh vực cô ta, những người khác đều không thèm quan tâm đến cô ta.

Nhưng đây đều là chuyện của người khác, Bạch Nguyệt Quý không quan tâm.

Tính đến nay cô đã mang thai được bốn tháng, bụng cũng bắt đầu nhô lên, nhưng tinh thần lại tốt hơn nhiều.

Không hay buồn ngủ giống như trước đây.

Cũng chính vì vậy, Bạch Nguyệt Quý cũng tiếp tục viết bài của mình.

Mới mấy ngày trước, người đưa thư đã mang giấy chuyển tiền và thư hồi âm đến, cùng với đó là một số tem phiếu.

Bạch Nguyệt Quý thực sự rất thích công việc này, rất ổn định.

Hơn nữa, vì Đâu Đâu và Đô Đô có mợ út giúp đỡ trông chừng nên cô cũng rảnh rỗi, vậy chẳng phải có thể viết bài kiếm tiền hay sao?

Hôm nay tan học, Hứa Nhã đến hỏi Bạch Nguyệt Quý về việc dạy thay.

Năm ngoái vào tháng bảy hoặc tháng tám, cô ấy mang thai, gần giống với Trương Kiều Mai. Sau một mùa đông trôi qua, bụng cô ấy đã to lên rất nhiều, chỉ còn khoảng một tháng nữa là sinh.

Vì vậy, Hứa Nhã cần tìm người thay thế cô ấy dạy học khi cô ấy sinh con.

Bản thân Sở Sương cũng phải dạy học nên không có thời gian, một người không thể dạy hai lớp được.

Còn Dương Nhược Tình và Mã Quyên, cô ấy không quen, vì vậy cô ấy muốn nhờ Bạch Nguyệt Quý đến dạy thay trong nửa tháng.

Cô ấy dự định ở cữ trong nửa tháng là đủ rồi.

Bạch Nguyệt Quý nói: "Tôi còn phải viết bản thảo nữa, hay là cô nhờ anh Đổng dạy nửa tháng thay cô được không?"

Cô thực sự không hứng thú với việc dạy học cho những đứa trẻ nghịch ngợm ở nông thôn. Cô đã nghe nói rằng chúng rất hiếu động và không có quy tắc gì cả.

Cuối cùng, Sở Sương phải ra tay, trực tiếp cầm roi tre trong lớp học "dạy dỗ" những đứa trẻ đó, đặc biệt là xử lý những đứa hay gây rối.

Sau một trận đòn roi nghiêm khắc, nề nếp trong lớp mới được ổn định.

Hứa Nhã cũng học theo, "dạy dỗ" học sinh trong lớp của mình một trận.

Như vậy vẫn chưa đủ, Niên Viễn Phương còn đến giúp cô giữ thể diện, biểu diễn một màn quyền thuật quân đội đầy uy thế trước mặt các em nhỏ!

Điều này đã làm cho những đứa trẻ chưa từng va chạm xã hội phải kinh ngạc.

Anh ta còn dặn dò những đứa trẻ này, nếu đứa nào dám bắt nạt người vợ đang mang thai của anh ta thì đừng trách anh ta không khách sáo!

Nhưng nếu chúng có biểu hiện tốt, lần sau anh ta về sẽ kể cho chúng nghe chuyện ở quân doanh!

Nhờ vậy, Hứa Nhã mới có thể thuận lợi dạy học ở đó.

Nhưng bảo Bạch Nguyệt Quý đi, Bạch Nguyệt Quý không chịu, cô cảm thấy quá phí sức nên trực tiếp từ chối.

Hứa Nhã buồn cười: "Thật ra cũng ổn, không khó chiều chuộng đến vậy. Thôi bỏ đi, tôi đi tìm anh Đổng, thật sự phải nhờ anh ấy giúp đỡ rồi."

Bỏ qua chủ đề này, Bạch Nguyệt Quý hỏi cô ấy về các triệu chứng khi mang thai.

Hứa Nhã mỉm cười dịu dàng, xoa bụng: "Lúc đầu các triệu chứng thực sự khá rõ ràng. Nhưng bây giờ đã tốt hơn rồi, không biết có phải vì tôi có chút việc bận rộn nên đã chuyển hướng sự chú ý hay không?"

Bạch Nguyệt Quý cười: "Cũng có thể là do nguyên nhân đó, cô ăn nhiều không?"

"Ăn nhiều hơn trước." Nhắc đến chuyện này, Hứa Nhã thực sự như được mở máy hát: "Tôi thực sự không ngờ rằng một ngày nào đó tôi lại có thể ăn nhiều như vậy. Lúc tôi vừa mới đặt bát xuống, tôi đã cảm thấy mình lại đói rồi!"

Đây không phải là nói quá, cảm giác đó là có thật, đặc biệt dễ đói. Có lúc đang dạy học, bỗng dưng thấy hơi hoảng hốt, cũng là do đói.

Nhưng may mắn là Niên Viễn Phương là một người thương vợ.

Bình Luận (0)
Comment