Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 408 - Chương 408 - Thịt Khâu Nhục

Chương 408 - Thịt Khâu Nhục
Chương 408 - Thịt Khâu Nhục

Hai chị em chỉ đến ở nhà họ vài ngày mỗi năm nên Bạch Nguyệt Quý không hề keo kiệt, không chỉ làm cho chúng những món điểm tâm mà còn chẳng tiếc cả trứng và thịt.

Lần trước, Chu Dã đi đổi hàng mang về còn dư lại khá nhiều, vì có thùng đá nên họ trữ lại để ăn dần, do vậy cũng hầm cho hai chị em chúng một ít.

Hai chị em vui mừng khôn xiết.

Mấy ngày giống như chỉ chớp mắt liền đi qua.

Lần này, Chu Dã và mọi người vào rừng săn được khá nhiều thú vật, thậm chí còn có ba con lợn rừng to.

Lần này vẫn là Đào Ngõa Phiến, Lý Đại Sơn và Lý Phong Thu, còn có Cố Quảng Thu và Lý Thái Sơn vào rừng cùng Chu Dã.

Chu Dã là người đi thương lượng giá cả, tính cả ba con lợn rừng, tổng cộng bán được hơn một trăm đồng.

Sáu người chia đều, phần dư một chút được chia cho Chu Dã, mọi người đều không có ý kiến gì.

Bởi vì dấu vết của ba con lợn rừng to đều do Chu Dã phát hiện ra. Tuy lúc vây bắt mọi người đều ra sức nhưng phải có người dẫn đầu.

Cho nên khi không thể chia đều, việc chia cho người dẫn đầu như Chu Dã một phần nhiều hơn là điều gần như đã trở thành quy tắc chung, bởi vì điều này khiến mọi người tâm phục khẩu phục nhất.

Mỗi nhà cũng không thể thiếu việc mang một ít thịt lợn rừng về để ăn, vì vậy mỗi nhà mang về khoảng năm cân.

Nhóm người họ về nhà vào lúc chiều tối.

"Lần này săn được bao nhiêu thứ vậy?" Có người thấy họ liền không nhịn được hỏi.

"Có thể được bao nhiêu thứ chứ? Còn chẳng đủ chia cho mấy người chúng tôi." Lý Đại Sơn nói một câu.

Sau đó, mọi người tản ra về nhà. Một số người thèm thuồng thịt lợn rừng vì đây là thời điểm vừa thu hoạch xong, ai cũng có tiền.

Có người đến nhà Đào Ngõa Phiến tìm anh ấy đổi hai cân thịt lợn rừng. Đào Ngõa Phiến đồng ý đổi. Một số người khác cũng đến tìm Lý Đại Sơn nhưng anh ấy không đổi được.

Vì anh ấy đã cho cha mẹ một cân, cho mỗi anh em nửa cân, còn cho nhà vợ một ít nên nhà anh ấy không còn lại được bao nhiêu.

Mọi người liền đi tìm Lý Phong Thu để đổi, ngược lại Lý Phong Thu đồng ý đổi.

Ngoài việc mang hai cân cho nhà vợ, anh ấy còn mang một cân cho nhà cũ, đổi một cân và giữ lại một cân để ăn.

Nhà Lý Thái Sơn không đổi cho ai vì gia đình anh ta đông người, còn phải cho nhà vợ nên không thể đổi.

Chu Dã chỉ đổi một cân cho Hứa Nhã và không đổi cho bất kỳ ai khác.

Thịt lợn rừng phải hầm mới ngon. Nếu không chế biến đúng cách, thịt sẽ dai và cứng. Bạch Nguyệt Quý phải tốn nhiều công sức để chế biến món ăn này.

Vì sử dụng nhiều gia vị nên món thịt lợn rừng hầm của cô vô cùng ngon.

Ngày hôm sau, Chu Dã đưa hai anh em Cố Tiểu Bắc và Cố Tiểu Tây về nhà và đón cậu út Cố sang nhà chơi hai ngày.

Cậu út Cố đã lâu không gặp bốn anh em Đâu Đâu và Đô Đô, còn có hai anh em Niên Sinh và Lâm Lâm nên ông ấy đã chuẩn bị lương thực để sang chơi hai ngày.

"Cậu chuẩn bị lương thực làm gì? Cháu còn không thể mời cậu hai bữa cơm à?" Chu Dã đỡ ông ấy lên xe và đạp xe về nhà.

Buổi sáng anh sang đón cậu út Cố, buổi trưa cậu út Cố đã thấy trên bàn bày một đĩa thịt khâu nhục làm từ thịt lợn rừng.

Sáng nay, hai anh em Cố Tiểu Bắc và Cố Tiểu Tây đã ăn một bữa rồi. Khi Chu Dã đưa hai đứa về, anh còn gói thêm một phần để hai đứa mang về ăn tiếp. Nhưng Cố Tiểu Tây còn phải đi học, xin nghỉ học vài ngày là đủ rồi.

Mợ út không thể đi được, hai đứa cháu đều không cho phép, Chu Dã chỉ đành đưa hai chị em về rồi đón cậu út sang.

Thịt lợn rừng hầm với đầy đủ gia vị, thơm lừng, mềm rục, ăn ngon không thể tả. Cộng thêm cơm nếp được Bạch Nguyệt Quý nấu cũng đặc biệt thơm ngon mềm dẻo, cậu út Cố không kiềm được miệng, một bát cơm to như vậy... không còn sót lại một hạt nào.

"Ông cậu, ngon không ạ?" Đô Đô hỏi.

"Ngon." Cậu út Cố gật đầu.

"Nếu không đủ ăn, tối bảo mẹ con nấu nhiều cơm hơn, ông cậu phải ăn nhiều một chút." Đâu Đâu cũng nói.

Nhà những đứa trẻ khác đều có ông nội, còn hai anh em chúng không có ông nội. Nhưng trong lòng hai đứa, mợ út là bà nội, cậu út cũng là ông nội, không khác biệt lắm.

Cậu út Cố cười, nói: "Đủ rồi, đủ rồi."

Trưa ăn thịt khâu nhục, tối ăn thịt lợn rừng luộc, còn có trứng luộc, ngoài ra còn có cải bó xôi xào thanh mát và cà tím xào mỡ lợn, thực sự là rất ngon.

Buổi tối lúc đi ngủ, cậu út Cố không khỏi cảm thán: "Bảo sao bà ăn đến mập lên, cuộc sống này đúng là không thể chê vào đâu được."

"Hay sang năm, đổi thành ông sang đây trông trẻ con nhé? Cũng để ông bồi bổ." Mợ út cười nói.

Cậu út Cố vừa cười vừa liếc nhìn bà ấy: "Nói gì vậy?"

Rồi lại nhắc đến mấy đứa bé Đâu Đâu, Đô Đô: "Đều lớn cả rồi. Niên Sinh cũng vậy, mới đó mà đã lớn phổng phao, mỗi lần sang đây lại cao hơn, hiểu chuyện hơn không ít."

Mợ út nói chuyện vài câu với ông ấy thì bắt đầu cảm thấy buồn ngủ: "Cũng không còn sớm nữa, mau đi ngủ thôi. Sáng mai còn phải dậy gói bánh bao thịt nữa."

Bụng cậu út Cố vẫn còn no nhưng ông ấy lại cảm thấy thèm ăn.

Bình Luận (0)
Comment