Lý Phong Mai không chỉ muốn để anh ta ngủ không, còn muốn lấy anh ta nữa.
Trước sự yêu cầu của cô ta, Trần Tùng còn đi lấy giấy đăng kí kết hôn với cô ta.
Lý Phong Mai từng chịu thiệt thòi ở trên người Triệu Kim, đương nhiên không muốn lại chịu thiệt lần thứ hai, giấy đăng ký kết hôn này chắc chắn phải cầm.
Lý Phong Mai cũng thấy vô cùng vui vẻ trước chuyện Trần Tùng không nhiều lời mà đi lấy giấy đăng ký kết hôn với cô ta luôn, bởi vì cô ta cảm thấy Trần Tùng rất có thành ý muốn cưới cô ta!
Không giống như Triệu Kim chỉ qua loa lấy lệ.
Cô ta không biết là, tất cả chuyện này đều không có ý nghĩa gì đối với Trần Tùng hết.
Khi biết chuyện của anh ta và Lý Phong Mai, Dương Nhược Tình thừa dịp Đặng Tường Kiệt ra ngoài, còn tới tìm anh ta.
“Trần Tùng, anh điên rồi đúng không? Thế mà lại đi cưới một người phụ nữ đã từng ly hôn? Anh không cần thanh danh nữa hay sao?” Trong mắt Dương Nhược Tình lộ ra vẻ thất vọng.
“Bỏ lỡ người con gái mình muốn cưới nhất, vậy thì tùy tiện cưới ai chẳng như nhau.” Trần Tùng nhìn cô ta, nói.
Dương Nhược Tình tức giận đến mức dậm chân: “Anh nhất định phải tự chà đạp bản thân mình như thế sao?”
Trần Tùng đột ngột tiến lên ôm lấy cô ta, Dương Nhược Tình cực kỳ hoảng sợ, vội vàng giãy giụa: “Anh lại muốn làm cái gì, anh nhất thiết phải ép tôi hoàn toàn chán ghét anh hay sao?”
“Nhược Tình, để cho anh ôm một chút, để cho anh ôm một chút là được.” Trần Tùng ôm chặt lấy cô ta, năn nỉ.
Tất nhiên là Dương Nhược Tình vẫn giãy giụa: “Anh mau thả tôi ra……”
Ngay tại lúc này cửa bị một người đẩy ra, Đặng Tường Kiệt vọt vào đã nhìn thấy hai người bọn họ đang ôm nhau, tiến lên đấm cho Trần Tùng một cái, một cái còn chưa đủ, anh ta còn phải đá thêm một cái.
“Mày là thằng khốn nạn, mày đang giở trò lưu manh gì đấy, mày có tin tao tố cáo mày lên công xã hay không!” Đặng Tường Kiệt tức giận trợn trừng mắt nhìn Trần Tùng nằm trên mặt đất, nói.
Trần Tùng nhìn thấy anh ta, ngược lại là bất chấp tất cả, xoa xoa mặt cười lên ha hả, “Mày đi tố cáo đi, nói là vợ mày tự vào trong phòng tao, bị tao ôm, tao còn muốn ôm cô ấy lên giường nữa cơ!”
“Anh nói bậy gì thế, từ trước tới giờ tôi chưa từng có quan hệ gì với anh cả!” Sắc mặt Dương Nhược Tình biến đổi, nổi giận nói.
Trần Tùng nhìn dáng vẻ nóng lòng muốn phủi sạch quan hệ này của cô ta, trái tim đã đau như bị ai khoan thủng, ở trước mặt Đặng Tường Kiệt, anh ta thật sự không đáng một đồng!
Nếu không có cách nào để cho cô ấy yêu mình, vậy thì để cho cô ấy hận mình cũng tốt, ít nhất sẽ không quên mất sự tồn tại của mình!
Vì thế Trần Tùng cười ha hả: “Không có quan hệ gì? Trước ngực em có một nốt ruồi còn gì, những lúc chúng ta giấu Đặng Tường Kiệt ở bên nhau, anh đã nhìn thấy rõ ràng.”
Lời này vừa ra, trong nháy mắt sắc mặt Dương Nhược Tình tái nhợt đi.
Đặng Tường Kiệt càng không dám tin tưởng, mở to hai mắt nhìn.
Thật ra vừa rồi ở ngoài cửa anh ta có nghe được Dương Nhược Tình giãy giụa, lúc này mới vọt vào trong, anh ta tin tưởng cô ta sẽ không phản bội mình, nhưng hiện thực lại hung hăng cho anh ta một cái tát.
Trước ngực của cô ta có một nốt ruồi, vị trí nằm ở trên nơi đẫy đà, anh ta rất thích nốt ruồi kia, cảm thấy nó rất đáng yêu.
Nốt ruồi bí ẩn như thế sao Trần Tùng có thể biết được? Chỉ có một khả năng chính là anh ta cũng……
Giờ phút này Đặng Tường Kiệt hoàn toàn không quan tâm phong độ thân sĩ gì nữa, bắt đầu đánh Trần Tùng: “Mày là thằng khốn nạn, mày dám cắm sừng cho tao ư?!”
Trần Tùng để mặc kệ cho anh ta đánh, cũng không đánh lại, ngoài miệng còn nói mấy lời kích thích Đặng Tường Kiệt: “Nếu không phải mày vô dụng, không thỏa mãn được Nhược Tình, tại sao cô ấy phải tìm đến tao? Muốn trách thì tự trách mình đi!”
“Đừng nói nữa, anh đừng nói gì nữa!” Dương Nhược Tình sụp đổ khóc lớn, cho dù thế nào đi nữa thì cô ta cũng không ngờ thế mà Trần Tùng lại nói ra những lời nói hãm hại cô ta như vậy.
Đặng Tường Kiệt không nghe lọt tai, cứ đánh Trần Tùng giống như nổi điên.
“A!” Ở cửa vang lên một tiếng thét chói tai thê lương, Lý Phong Mai vọt vào trong trực tiếp kéo Đặng Tường Kiệt sang bên, nâng Trần Tùng đang bị anh ta đè xuống đánh dậy: “Anh sao rồi, anh có sao không?”
Mặt mũi Trần Tùng bầm dập, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ dữ tợn của Đặng Tường Kiệt, trong lòng lại thấy vui sướng xưa nay chưa từng có.
Lý Phong Mai lại nhìn về phía Đặng Tường Kiệt: “Thanh niên trí thức Đặng, đang êm đẹp anh lại vào trong phòng Trần Tùng đánh anh ấy làm gì, hôm nay nếu anh không giải thích rõ mọi chuyện với tôi thì không xong đâu!”
Trong lúc nói chuyện, cô ta còn hung tợn liếc xéo Dương Nhược Tình, cô ta đã nghe nói chuyện Trần Tùng từng đánh nhau vì con hồ ly tinh này, chẳng lẽ hôm nay cũng là vì cô ta nên mới vậy?