Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 458 - Chương 458 - Khí Thế Học Tập Hừng Hực 2

Chương 458 - Khí Thế Học Tập Hừng Hực 2
Chương 458 - Khí Thế Học Tập Hừng Hực 2

Trần Tùng không có cách nào đành đi tìm thanh niên trí thức Tiền và các thanh niên trí thức mới tới để hỏi về các điểm kiến thức,bởi vì mới vừa học xong đã xuống nông thôn nên những thanh niên trí thức mới tới này vẫn còn nhớ rõ không ít điểm kiến thức, ngược lại họ cũng bằng lòng chia sẻ.

Chỉ là dù sao cũng không học được nhiều bằng thời điểm Đổng Kiến giảng bài cho anh ta.

Anh ta cực kỳ hoài nghi, Đặng Tường Kiệt chính là cố ý!

Nhưng còn có thể như thế nào, Trần Tùng chỉ có thể chuyên tâm học tập.

Tình cảnh của anh ta là còn tốt, dù sao cả nhà vợ của anh ta đều nâng niu anh ta, cung phụng anh ta, ngoại trừ học tập cho giỏi thì không phải lo lắng thêm gì.

Nhưng Mã Quyên thì không có đãi ngộ như vậy.

Mỗi ngày anh tư Trần đều cãi nhau với cô ta, bởi vì chuyện gì cô ta cũng không làm mà chỉ học tập, còn cả đứa bé cứ kêu khóc suốt, hoàn toàn không có lúc nào yên tĩnh, chỉ ở trong một cái nhà như thế đã đủ cảm thấy phiền rồi, càng đừng nói đến học tập!

Mã Quyên cảm thấy cứ thế này thì không được, cứ tiếp tục như thế chắc chắn cô ta sẽ không thi được đại học.

Cho nên ban đêm cô ta đã dùng thủ đoạn khiến cho anh tư Trần thoải mái một phen, hơn nữa còn nói lời ngon tiếng ngọt với anh tư Trần, nói với anh ta rằng nếu cô ta thi đậu đại học, đến lúc đó sẽ dẫn anh ta và con trai đi vào đại học với mình, tỏ vẻ về sau ngày lành còn dài.

Anh tư Trần sung sướng xong rồi thì căn bản không để lời nói của cô ta ở trong lòng: “Cô nên từ bỏ đi thôi, chỉ dựa vào cái ngữ cô thì có thể đậu được đại học sao? Như Nhược Tình thì còn được.”

“Dương Nhược Tình đã lấy Đặng Tường Kiệt rồi, mãi cho đến bây giờ anh vẫn còn đang mơ ước nhớ thương cô ta à?” Mã Quyên có chút không thể tưởng tượng nổi.

Sức hấp dẫn của con tiện nhân Dương Nhược Tình kia thật sự lớn như vậy sao?

Không phải là anh tư Trần mơ ước, nhưng ở trong lòng anh ta, người đó vĩnh viễn là ánh trăng sáng trong lòng.

“Cô thì biết cái gì.” Anh tư Trần liếc nhìn cô ta một cái: “Tôi cũng khuyên cô tốt nhất nên từ bỏ hi vọng đi, dù cô có thi đậu đại học cũng vô dụng!”

Anh ta sẽ không để cho cô ta đi đọc đại học, hạng người như Mã Quyên, đi lên đại học rồi còn trở về hay sao? Chuyện này có nghĩ cũng đừng nghĩ nữa.

Mã Quyên tức giận gần chết, anh tư Trần mặc kệ cô ta, không bao lâu đã ngủ rồi.

Nhìn anh tư Trần như vậy, thậm chí trong lòng Mã Quyên còn nảy sinh ra ý nghĩ vô cùng đáng sợ, cô ta cực kỳ thù hận người đàn ông này!

Nhưng mà cô ta không thể xúc động, bởi vì như vậy thì cô ta cũng không trốn thoát, đây chẳng phải kéo cả chính mình vào vũng bùn hay sao!

Lại nghĩ đến việc bản thân mình đi đến bước này, đều là bởi vì Đặng Tường Kiệt và Dương Nhược Tình trả thù cô ta.

Lần trả thù này của bọn họ thật quá tàn nhẫn!

Cô ta nhất định phải thi đại học, cô ta nhất định phải rời khỏi cái nơi quỷ quái này, rời khỏi tên ma quỷ anh tư Trần này và cả hố lửa như nhà họ Trần nữa!

Thời gian cứ thế trôi đi khi các thanh niên trí thức đang hừng hực khí thế học tập.

Tháng mười một nhanh chóng qua đi, trong nháy mắt đã tiến vào tháng mười hai.

Tuy rằng còn chưa có tuyết rơi, nhưng tháng mười hai cũng đã rất lạnh, gió lạnh không ngừng thổi qua đây, thời điểm buổi sáng thức dậy, đều có thể nhìn thấy vụn băng ở góc tường.

“Trời lạnh như thế, đến lúc đó đi thi chẳng phải tay sẽ đông cứng hay sao.” Mợ út không nhịn được mà nói.

Cậu út Cố đã đi về nhà, ông ấy đã ở trong nhà cháu ngoại mười ngày rồi mới trở về.

“Không sao cả, đến lúc đó bảo vợ cháu mang bình nước nóng theo.” Chu Dã nói.

Bạch Nguyệt Quý cười: “Trên đường có thể cầm ấm tay, chờ đến trường thi thì không được.”

Sau khi vào trường thi, ngoại trừ cho phép mang giấy đăng ký thi ra thì chỉ được mang theo bút, còn những thứ khác đều không thể mang vào được.

Hai ngày là ngày mười và ngày mười một tháng mười hai chính là thời gian diễn ra cuộc thi của bọn họ.

Sau khi tất cả thí sinh liều mạng học tập hơn một tháng, chính là để tỏa sáng rực rỡ ở trong thời gian hai ngày này.

Hai ngày này thật đúng là không dễ dàng.

Bởi vì nguyên nhân trường thi thiết lập ở trong trường học của huyện, những người như các cô lại không có nơi ở trong thành phố, cho nên hơn ba giờ sáng chưa đến bốn giờ họ đã phải ra ngoài rồi.

Buổi sáng là tám giờ rưỡi bắt đầu cuộc thi, còn phải vào trường thi trước nửa giờ, nói cách khác, bọn họ phải tập trung ở địa điểm thi là trường trung học trước tám giờ.

Tuy rằng khoảng cách từ đại đội Ngưu Mông đến huyện thành không gần, nhưng mà buổi sáng mỗi ngày bọn họ đều kịp thời tới địa điểm thi.

Khác với đám người Đổng Kiến ngồi xe lừa của chú Đào vào thành phố, Bạch Nguyệt Quý thì ngồi Đại Kim Lộc của Chu Dã để vào thành phố đi thi.

Cô ngồi ở phía sau, trong tay còn cầm cái bình nước nóng, mặc cho nhiệt độ buổi sáng thấp bao nhiêu, thời tiết lạnh bao nhiêu, đều không thể khiến cô bị lạnh được.

Còn Chu Dã thì đang ngồi ở phía trước làm lái xe cho cô, đạp Đại Kim Lộc nhanh chóng đi vào trong thành phố.

Chờ sau khi đến huyện thành rồi, chuyện đầu tiên anh làm chính là xem đồng hồ nhìn thời gian.

Bình Luận (0)
Comment