Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 644 - Chương 644 - Tre Xấu Mọc Ra Măng Tốt

Chương 644 - Tre Xấu Mọc Ra Măng Tốt
Chương 644 - Tre Xấu Mọc Ra Măng Tốt

Mợ út Cố cũng đỏ mắt mắng cậu: “Tính tình ương ngạnh như vậy! Cháu không biết linh hoạt chút nào. Nếu cháu học hành chăm chỉ, chẳng lẽ chú thím không giúp đỡ cháu sao? Cháu thật bất cẩn. Nhờ chú út của cháu phải bỏ hết công việc, sau đó tìm cháu cả tháng trời!”

Chu Thành đứng yên chịu sự quở trách của ông bà.

Nhưng sau khi hai người già cả mắng xong, bọn họ lại cảm thấy vô cùng đau khổ.

Cháu đã trở nên gầy đến mức như thế này sao? Cao lớn như vậy, nhìn giống như dân tị nạn, tên nhóc này căn bản khiến người ta không khỏi lo lắng.

Còn nhờ mẹ Đại Ni làm thêm đồ ăn ngon để thằng bé bổ sung dinh dưỡng. Đúng lúc là vào kỳ nghỉ hè, Chu Dã lợi dụng mối quan hệ của mình để đi cửa sau cho cháu trai Chu Thành, đưa thằng bé đi gặp hiệu trưởng trường học.

Quyền lợi này đã được xác định.

Chu Thành đang là cuối cấp trung học, lớn hơn cậu con trai cả và cậu con trai thứ hai của anh một lớp.

Mặc dù cậu con trai cả và cậu con trai thứ hai nhỏ hơn người anh họ này sáu tuổi nhưng Chu Thành lại đi học muộn hơn. Trong khi cậu con trai cả và cậu con trai thứ hai lại đi học sớm hơn, đặc biệt là khi vào tiểu học còn học vượt lớp.

Nếu Chu Thành không chăm chỉ học tập ở nông thôn để tiết kiệm học phí cho gia đình, thậm chí còn học vượt, thì có lẽ thằng bé đã học cao hơn cậu con trai cả và cậu con trai thứ hai nhỏ một bậc rồi.

Bây giờ khi đã sắp xếp được vào trường, cậu bé có thể tham gia các khóa học bổ sung để làm quen với môi trường học tập và đi học một cách ổn định và an toàn.

Đương nhiên, Bạch Nguyệt Quý không phản đối việc cháu trai Chu Thành đến học tập ở thủ đô, chính cô là người chủ động yêu cầu Chu Dã đưa cậu cháu trai này trở về Bắc Kinh.

Việc vợ chồng Chu Xuyên có thể giúp đỡ tương lai của đứa con trai duy nhất của họ thông qua cờ bạc là điều nằm ngoài dự đoán của cô.

Bạch Nguyệt Quý biết học lực của Chu Thành không tệ, cũng là cháu trai nhà họ Chu, đương nhiên cô không thể chỉ ngồi nhìn.

Rốt cuộc thì cậu cũng vẫn gọi cô là thím út cơ mà.

Được sắp xếp đến trường để học tập, thi vào đại học và học đại học, đó mới chính là con đường mà cậu bé nên theo.

Còn những chuyện khác thì đợi đến khi cậu bé tốt nghiệp đại học rồi mới nói.

Đương nhiên anh cả Chu và chị dâu Chu rất vui mừng khi thấy Chu Thành được Chu Dã cho đi học ở thủ đô.

Họ cũng không ngờ rằng em trai lại trực tiếp đưa con trai họ lên thủ đô học tập, đây là điều mà trước đây họ chưa bao giờ dám nghĩ tới!

Nếu giao con trai cho em trai giáo dục thì họ chẳng việc gì phải lo lắng, chỉ cần chờ đợi đến lúc mà hưởng phúc thôi.

Thế là hai vợ chồng cứ tiếp tục miễn cưỡng sống qua ngày, chờ con trai lớn lên rồi nuôi họ.

Tuy nhiên, sau khi biết được sự việc này, người trong thôn đã đánh giá Chu Dã rất cao.

Bởi vì mọi người trong thôn đều biết Chu Thành là đứa trẻ như thế nào, thật sự là tre xấu mà mọc măng tốt (*).

(*) Tre xấu mà mọc măng tốt (歹竹子长出好笋) - thường dùng để miêu tả cha mẹ vụng về nhưng lại sinh ra người con xuất sắc.

Bọn họ vốn tưởng rằng nhà cả họ Chu đã sắp sửa phất lên.

Kết quả lại không như mong đợi, vợ chồng Chu Xuyên lại ngày càng thụt lùi. Trong khi mọi người đang phát triển mạnh mẽ thì hàng ngày hai vợ chồng đều đến sòng bạc ngầm trong trấn.

Thậm chí họ còn đánh mất hết số tiền chi cho việc học hành của con trai mình.

Trên thực tế, một nửa học phí mà Chu Tam Đản đã đóng là tiền mà Chu Xuyên vay từ người khác. Thậm chí anh ta còn không đủ khả năng để chi trả khẩu phần ăn phải mang đến trường cho con trai.

Không còn cách nào khác nên đứa trẻ phải bỏ học và đi vào trong Nam làm việc.

Hồi còn học tiểu học ở xã, cậu bé là một đứa trẻ rất hiếu thảo, thành tích học tập rất giỏi, vì để dành tiền lo cho gia đình mà học vượt, ai cũng thấy rõ ràng cậu ấy chắc chắn sẽ trở thành sinh viên đại học.

Kết quả là thế mà cặp đôi này lại có thể làm những điều như thế.

Cũng may không phải nhà họ Chu không có người, còn có Chu Dã, cho nên anh dẫn cháu trai về thủ đô, chắc chắn rằng tương lai không thể đoán trước được.

Đương nhiên, người ở nông thôn cũng không nói nhiều về việc Chu Dã dẫn Chu Thành về thủ đô học.

Nhưng ở đại đội Cố gia, còn có một mối quan hệ họ hàng nữa chứ nhỉ?

Việc Chu Thành hưởng phước từ tai họa cũng khiến Cố Quảng Hạ vốn hy vọng con trai thành rồng, con gái thành phượng cũng động lòng, còn muốn đưa con trai và con gái đi học ở thủ đô.

Anh ta bàn bạc chuyện này với vợ mình vào buổi tối.

Bởi vì những năm qua cô ta đã cư xử khá tốt, thái độ với gia đình nhà mẹ mình cũng rất kiên định.

Về việc anh ta không cho cô ta quản lý tiền, hiện tại cô ta cũng không còn cằn nhằn nữa, nói chung là không sao cả.

Vậy nên anh ta quyết định nói chuyện với cô ta về vấn đề này.

Tuy nhiên, vợ Quảng Hạ đã mắng anh ta: “Anh nói em tham lam phải không, nhưng không phải anh cũng vậy hay sao? Nhìn thấy thứ gì tốt thì muốn có phần mình à?”

Bình Luận (0)
Comment