“Ừ.” Chu Dã gật đầu, “Cho dù có nuôi một ít gia súc thì cũng đâu có ảnh hưởng đến việc đồng áng, tại sao lại không cho nuôi chứ?”
Bạch Nguyệt Quý sẽ không tùy tiện bình luận những việc này, chỉ nói: “Sau này sẽ ổn thôi.”
Cũng may Chu Dã cũng chỉ phàn nàn chứ không quá rối rắm.
Trong nháy mắt đã đến cuối năm, Cố Quảng Thu cầm chiếc lưới đánh cá mà anh mới sửa mấy ngày nay đến gặp Chu Dã.
“Lưới đánh cá này từ đâu mà có thế?” Chu Dã cười nói.
Cố Quảng Thu khoa tay múa chân ra hiệu, tỏ ý đây là đồ cũ của bố vợ anh ấy, đã quá cũ nát, nhưng anh đã sửa lại rồi, có thể dùng để bắt cá.
Chu Dã cũng là người không chịu ngồi yên, đương nhiên đồng ý đi thả lưới với anh ấy.
Nhưng mặt sông đã đóng băng rồi nên họ phải đục băng để thả lưới bắt cá.
Hai anh em liền đục băng, trời lạnh thế mà bọn họ toát cả mồ hôi, nhưng cũng may kết quả khiến người ta rất là hài lòng, không hề uổng công, bắt được bảy tám con cá béo mập.
Chẳng phải bữa cơm tất niên nên có cá béo hay sao?
Cố Quảng Thu còn đem hai con cá về cho cha mẹ anh ấy, gặp được chị dâu ở cổng, kết quả là chị dâu anh lườm anh một cái rồi quay người bỏ về phòng, không hề có phản ứng gì với anh.
Cố Quảng Hạ còn tưởng rằng cô ta bị làm sao, nhìn thấy em trai mình thì mới biết, thế là anh nói với Cố Quảng Thu: “Chú đừng có để ý đến chị dâu. Ít khi về, hôm nay hãy ở lại ăn cơm.”
Cố Quảng Thu lắc đầu, anh ấy chỉ trở về để đưa cá cho cha mẹ mà thôi.
Bà mợ đến nhà người ta nói chuyện, ông cậu thì cũng không ở nhà, cũng đi tụ tập hút thuốc nói chuyện với những người lớn tuổi khác rồi.
Cho nên Cố Quảng Thu để hai con cá lại rồi trở về.
Ông bà Cố về thì mới biết là anh đã tới.
Hai con cá đều là của con trai thứ biếu mình, hai người muốn giữ lại hết chứ không định đưa cho nhà con trai trưởng.
Chủ yếu là bà mợ không muốn cô con dâu trưởng được hời!
Hôm con trai thứ kết hôn, nếu không muốn gây chuyện quá khó coi rồi trở thành trò cười cho mọi người thì bà mợ đã tát cho cô con dâu này một cái rồi!
Mãi anh con trai thứ mới lấy được vợ, cũng chẳng lấy một xu nào của cô ta, thế mà cô ta cứ xưng mặt lên cho ai xem chứ?
Sau khi xong việc, cô ta không thể chịu đựng được nữa mà chạy vào nhà khóc lóc, ngày hôm sau lại ra ngoài nói bóng nói gió về việc sau này ai sẽ chăm sóc cha mẹ đây.
Đã đến nước này thì làm gì còn ai không hiểu được ý của cô ta kia chứ?
Lúc chiếm công điểm của con trai thứ thì nói thật là dễ nghe!
“Hai con cá to như vậy, sao có thể giữ lại cả chứ, cũng chẳng ăn hết được!” Vợ Quảng Hạ bực tức nói.
Cô ta tưởng là mẹ chồng sẽ cho nhà mình một con, không ngờ lại không có!
Cố Quảng Hạ cũng không muốn để ý đến cô ta, ăn no rồi bất bình cái gì kia chứ. Anh dọn dẹp một chút để chuẩn bị đón Tết.
Không chỉ có Cố Quảng Hạ chuẩn bị ăn tết, mà hương vị tết cũng lan tràn toàn bộ đại đội Ngưu Mông, khiến cho sắc mặt mọi người ai cũng rất vui mừng.
Ở quê nhà có một bài đồng dao.
23, làm kẹo mạch nha. 24, quét dọn cửa nhà.
25, rán đậu hũ. 26, nướng thịt tết.
27, giết gà trống. 28, đi cắt tóc.
29, hấp bánh bao. 30 thức cả đêm.
Tuy rằng thực tế không phải làm mọi thứ dựa theo lời trên, nhưng Bạch Nguyệt Quý và Chu Dã cũng hào hứng chuẩn bị mọi thứ cho năm mới đầu tiên của họ.
Quét dọn nhà cửa là điều cần thiết, từ trong ra ngoài đều dọn dẹp một lượt, không dám nói là không nhiễm một hạt bụi, nhưng cũng phải cực kỳ sạch sẽ và gọn gàng.
Đậu hũ rán thì không có bởi vì trong nhà anh không có nhiều mỡ.
Nhưng trong nhà có mẻ đậu hũ mới.
Chỗ đậu hũ này được làm từ đậu do Chu Dã mang đến, làm cùng nhà chú Trương, ba cân đậu nành làm được bảy cân đậu hũ.
Ngoài ra còn có thịt nướng ngày Tết. Chu Dã cũng làm thêm món thịt bò hầm củ cải.
Chu Dã còn chạy một chuyến đến cửa hàng quốc doanh của xã muốn xem có thịt lợn hay không, nhưng không mua được.
Nhưng Chu Dã cũng không đi về tay không. Anh gặp được một cụ bà xách một con gà mái già đi đổi, cụ bà muốn đổi lấy chút tiền mua diêm, vì trong nhà không có diêm.
Nhưng mà ở cửa hàng quốc doanh của xã vừa bán hết diêm, và vừa hay Chu Dã lại có. Anh bảo bà cụ chờ, anh lập tức về nhà lấy cho bà ấy nửa gói diêm, đương nhiên còn cả tiền nữa.
Nếu mà đổi cho nhau thì cũng không khác gì cả, đương nhiên việc mua bán được thực hiện và cả hai bên đều rất hài lòng.
Cho nên tết năm nay, trong nhà còn có một con gà mái già đã bị Chu Dã vặt lông hầm nhừ rồi mang ra thả vào trong chậu.
Sau đó hai vợ chồng cùng nhau làm bột để làm bánh hấp, ngụ ý là phát đạt!